Trên đời này, không người phụ nữ nào muốn mình phải sinh con và nuôi con một mình. Nhưng có những người không hái được trái ngọt trong hôn nhân, họ phải chấp nhận hoàn cảnh đơn thân nuôi con. Họ bắt mình phải mạnh mẽ để chiến đấu với cuộc sống.
- Con tôi không cần người cha coi nó không bằng 7 triệu
- Chồng đòi ly hôn theo người tình nhưng vì con tôi chưa chấp nhận ?
- Giọt máu đã mồ côi cha từ khi còn trong bụng mẹ
Không nói hẳn các bạn cũng biết, xã hội ngày nay phức tạp như thế nào, nhiều gia đình đủ cả bố mẹ mà cũng không dạy nổi con, phải chịu thua sự dạy con của xã hội, phải đầu hàng với những đứa trẻ “hướng ngoại” ngoài tầm kiểm soát. Vậy mà những bà mẹ đơn thân như tôi, vừa làm bố, vừa làm mẹ để dạy bảo hai đứa trẻ quả thật là khó khăn. Khó khăn về kinh tế, khó khăn về kiến thức, và những khó khăn không nói được ra.
Đứa con trai lớn học lớp 11 thì vợ chồng tôi chia tay, nhưng thật ra tôi gần như nuôi con đơn thân từ khi sinh con. Đang lứa tuổi học đòi, tôi rất lo lắng cho con trước những cạm bẫy. Con chập chững yêu, trái tim đã biết rung động trước cô bạn khác giới. Vừa tranh thủ tâm sự với con, vừa đọc trộm đt (dù biết đó là điều con không thích) nhưng điều đó giúp tôi hiểu con hơn. Một mặt dạy bảo, một mặt vẫn phải nghiêm khắc. Con tôi rất ham chơi điện tử, không thể cấm con hoàn toàn, tôi đành chấp nhận sống chung với lũ, một ngày cho con một giờ đồng hồ để đi quán net. Thậm chí bọn chúng còn thành lập cả CLB, về xin tiền đi họp CLB chơi game mà tôi thất kinh. Nhưng rồi tôi phân tích thậm chí quát mắng, con cũng đã hiểu.
Rồi khi con yêu, sợ con tò mò, lại phải dặn dò đủ thứ, nào là không được quan hệ với trẻ vị thành niên, nào là yêu phải lành mạnh.. Bây giờ anh cu đã gần xong năm nhất ĐH. Tôi cũng tạm yên tâm. Còn bạn bé mới học xong lớp hai. Bạn ấy được chiều hơn anh phần là vẫn nhỏ đã phải xa bố, phần là con gái nên tôi bớt cứng rắn hơn. Anh trai học lớp 11 vẫn bị mẹ yêu cầu lên giường nằm sấp ăn đòn nhưng bạn bé thì chỉ thi thoảng.
Từ khi bố chúng đi, tôi có phần nuông chiều hơn, gần gũi con hơn. Nhưng nếu các bạn í mà vượt ra ngoài khuôn khổ lập tức được xử lý. Nhiều khi nhìn các con trong tôi dâng lên cảm xúc khó tả, thương, yêu, lo lắng… Mỗi khi nhìn bạn bé ngủ, tôi lại trào nước mắt vì thương bạn ấy thiếu sự quan tâm của cha. Với bà mẹ đơn thân, sự thiếu thốn về kinh tế nhiều khi không phải là hàng đầu, điều lo lắng nhất đó là làm sao để dạy bảo được con.
Bạn bé bảo:- mẹ khó tính vừa thôi, con thấy mẹ khó tính.
Tôi kể lại với con trai tưởng tìm được đồng minh, ai dè anh ta phán luôn một câu xanh dờn :- đúng thế còn gì…
Thế đấy các bạn ạ. Ba mẹ con tôi vừa là một gia đình vừa là những người bạn. Dù không muốn nhưng khi là những người mẹ đơn thân chúng tôi vẫn vững vàng và hạnh phúc.
Hải Yến
Bình luận bị đóng