Vô tình đọc bài về ca sỹ Hương Tràm bóc da tay đến chảy máu chợt nhớ bé nhà mình tầm này năm ngoái con cũng tự ngược đãi bản thân như thế.
-> Mẹ đơn thân: Mạnh mẽ gấp trăm lần đàn bà khác để làm chỗ dựa cho con
Hồi đó, con thì mới chuyển lớp, vợ chồng mình giai đoạn đỉnh cao của sự căng thẳng. Tối về mình tắm cho con phát hiện các đầu ngón tay đỏ ửng lên như bị bóc da, mình hỏi con bị làm sao thì con bé nói dối là con không biết. Lúc đó chỉ dặn con là ngày mai cẩn thận hơn đừng để đau tay nữa.
Hôm sau con đi học về lại phát hiện các ngón tay bị bóc tiếp, có ngón đã bị xước chảy máu. Lúc đó, mình cũng hoảng lắm, hỏi con là con tự bóc tay à? Con bé cúi đầu lý nhí nói “Vâng”.
Mình hỏi thăm 1 hồi về việc vì sao con bóc, con bóc khi nào và giật mình khi hỏi con rằng: “Con bóc tay chảy máu vậy con có đau không?” thì con bé trả lời: “Con không thấy đau tý nào cả”.
Còn nhớ, lúc đó mình ôm con rồi bảo: “Con làm thế con không đau nhưng mẹ sẽ đau lòng lắm, con biết không? Bống muốn mẹ đau lòng không?” Con bé lý nhí vừa chảy nước mắt vừa bảo “Con không muốn mẹ đau lòng đâu”
Cứ thế, mình dành nhiều thời gian trò chuyện với con hơn, trao đổi thêm với cô giáo để cô quan tâm tới con và gọi con tham gia nhiều hoạt động hơn.Cho đến 1 ngày, con bé giơ bàn tay đã lành lặn hẳn, cười toe toét khoe với mẹ, rằng mỗi khi con định bóc tay thì con nhớ đến lời mẹ dặn rằng mẹ sẽ đau lòng nên con không bóc nữa.
Cô bé Bống hồi đó 4 tuổi, nhưng có những suy nghĩ rất khác biệt, cực kỳ để ý và rất nhạy cảm. Bên cạnh đó con nhút nhát đến vô cùng, và mẹ nó vẫn ngày ngày HỌC LÀM MẸ để có thể giúp con từng ngày tự tin hơn và khơi dậy nhiều tiềm năng trong con.
Cho nên các mẹ ạ, hãy luôn chú ý tới con mình nhé, các con nhạy cảm hơn chúng ta nghĩ rất nhiều, đặc biệt là con của những singlemum như chúng ta.
cfsmedonthan!