Tôi năm nay 31 tuổi, hiện sinh sống tại Tây Ninh. Và tôi là 1 single mom….
Tôi lấy chồng năm 23 tuổi, chúng tôi quen nhau từ năm tôi 18 tuổi; vượt qua bao nhiêu thử thách và khó khăn vì gia đình 2 bên không đồng ý.
- Mẹ sắp trở thành mẹ đơn thân rồi con yêu ạ
- Mẹ đơn thân- Vấp ngã ở đâu thì hãy đứng lên từ đấy
- Mạnh mẽ cùng mẹ gà con nhé.
Gia đình tôi thì nghèo , mẹ và các chị tôi thì 2 đời chồng. Gia đình anh ấy sợ tôi rồi cũng giống như thế. anh ấy cãi lại gia đình kiếm tiền trong 4 năm để cưới tôi. Tôi và anh ấy có 1 tình yêu rất đẹp, tôi yêu anh ấy rất nhiều và anh ấy cũng vậy.
KHi bạn lấy chồng nếu gia đình chồng không thích bạn thì đó mãi mãi là 1 vết rạn nứt có thể xé toạc bất cứ lúc nào. Anh ấy làm xa, mỗi đứa 1 nơi. Tôi thì ngày xưa còn nhỏ tính tình rất trẻ con. anh ấy lớn hơn tôi 4 tuổi. Do được anh ấy nuông chiều nên tôi không sợ và phải làm gì cả, Tôi như tiểu thư sống trong nhung lụa mà ngây ngô không biết rằng hạnh phúc mình đang có luôn luôn có nhiều người muốn có được,. Tôi đã không biết trân trọng và giữ gìn… tôi đã đánh mất anh vào tay 1 người phu nữ khác….

Tôi đã đánh mất anh vào tay người phụ nữ khác
Khi tôi phát hiện anh phản bội mình, Tôi như rơi xuống vực thẳm đen tối, vì tôi luôn tin vào anh, tin vào tình yêu gắn bó suốt 6 năm mặn nồng, cả cuộc đời con gái lớn lên chỉ biết có anh mà không phải là ai khác. Tôi lao vào ăn chơi bằng những cơn say. anh xin tôi tha thứ, và thề rằng sẽ không bao giờ phạm lỗi nữa. Tôi đã đồng ý và chúng tôi bắt đầu lại từ đầu bằng 1 sinh linh bé nhỏ để gắn kết chúng tôi lại với nhau. Ngày tôi có thai anh rất hạnh phúc. tôi muốn gì được đó.
Nhưng người con gái kia không chịu buông tha vẫn bám lấy anh và làm cuộc sống của chúng tôi rối tung lên. Tôi suy nghĩ quá nhìu, chịu áp lực đủ thứ và tôi đã không giữ lại được sự liên kết đó. Tôi đã hư thai , anh dẫn tôi đi khám hết các bệnh viện lớn nhỏ trong thành phố,. tôi đau khổ cả 2 chúng tôi đều không tin vào sự thật này. Cuối cùng cũng đành chấp nhận sự ra đi của con chúng tôi.

Có phải tôi là người đàn bà hư hỏng
Cả 1 thời gian dài tôi bị trầm cảm, la lối suốt ngày, nhưng chúng tôi vẫn không quên cố gắng để tìm 1 sự sống mới, cố gắng vài tháng trời không có kết quả, tôi càng trầm cảm hơn. Những cuộc cãi vã xuất hiện nhiều hơn, tôi bỏ về nhà mẹ và lại tiếp tục sống bằng những men say. Tôi là một con đàn bà hư hỏng phải không? Sau những cuộc chơi đó tôi đã lầm đường lỡ bước với 1 người đàn ông bằng tuổi tôi. Tôi có thai với hắn. Ngày tôi cầm que thử mà vừa đau đớn vừa cười vừa khóc. Điều mà cả 2 vợ chồng tôi tìm kiếm hoài không có được vậy mà nó lại xảy ra với khốn kiếp kia trong men say chập choạng.
Em không muốn lừa dối anh ấy, em đã nói cho anh ấy biết em đã đi quá xa rồi và không mong anh ấy tha thứ. Anh ấy shock nặng và suy nghĩ 1 đêm, sáng mai anh ấy bắt xe về sớm, Anh ấy nói anh ấy suy nghĩ rất nhiều, anh ấy cũng có lỗi trong chuyện này, anh ấy sẵn sàng tha thứ cho tôi và xem nó như con của mình.
Nhưng lương tâm tôi không cho phép điều đó, làm sao tôi có thể để anh ấy cưu mang giọt máu của người khác. Gia đình của tôi cũng không chấp nhận. Tôi nhẫn tâm giết chết trái tim anh. Anh van xin tôi nhưng tôi đã cự tuyệt.
Còn nữa….
Cfsmedonthan