Mình 29 tuổi cuộc sống trôi đi cũng nhanh và thế là mình trải qua bao nhiêu thăng trầm. Nhưng lần này tệ nhất các mẹ ah . Có bầu được 5 tháng hôm nay quyết định mang bụng bầu mong con thăm quê nội.
- Con ạ! Hãy cùng mẹ bước tiếp trên con đường không có ba con nhé
- Tôi đang là 1 Single mom vô cùng hạnh phúc
- Đúng là thà không có chồng còn hơn
Anh vừa đón hai mẹ con 1h sáng. Anh hỏi giờ đi đâu. Mẹ anh nói em mà về nhà là sáng đuổi đi liền. Hai mẹ con ôm bụng nhau anh cứ đưa chỗ nào có thể em nghỉ ngơi ngủ một tý. Em mệt quá.con đường hun hút trong đêm khuya xứ người. Cũng tới nhà nghỉ. Loai hoai ơn trời người ta cũng mở cửa. Thế là hai mẹ con em có chỗ ngủ. Bố cũng ở lại cùng hai mẹ con đến 4h sáng dậy anh về đây không bà nội la. Sao vậy anh Em ngủ đi tý anh qua.
Thế là mẹ con tui cui cún trong phòng . Đất khách quê người chỉ biết trong phòng. Ngày anh đi làm , tối anh qua với hai mẹ con tui. Những ngày tháng nhốt mình trong phòng cũng hết. Em quyết định về chào nội về . Chờ tới khuya mới dám về , vì sợ hàng xóm thấy bụng bầu. Về nhà anh bắt đầu chào hai bác. Sau tiếng im lặng hai mẹ con ngậm ngùi đi tắm. Mẹ anh bắt đầu những trận tuôn ra với hai mẹ con. Gia đình không giáo dục con sao con dám mang bụng bầu. Muốn làm theo ý mình tự mà nuôi. Mẹ con giúp được thì giúp. Không tự nuôi không đem cho người ta đi. Bao nhiêu sĩ nhục văng hết ngày hôm đó.
Mẹ con em chỉ biết khóc, khóc sự thật tủi thân. Anh không một lời bênh vực mẹ con tôi. Họ nhất quyết không nhận con cháu mình chỉ vì không thích tôi. Sáng sớm tinh mơ 4h anh đưa tôi ra ngoài đường bắt xe về quê. Cuộc chạy trốn như một người tội phạm.Tội nghiệp con lúc họ bắt giết con bỏ con đi . Không bắt được bảo đem cho. Vì con mang xui xẻo tới họ. Con của mẹ có tội tình gì chứ chỉ là sinh linh bé nhỏ. Mẹ yêu con và sẽ cố gắng tất cả Phúc An ạ.
Cfsmedonthan