“Anh đi đi, bước chân khỏi nhà tôi và từ nay tôi và anh không còn tình nghĩa gì nữa”. Các mẹ chấm dứt cuộc hôn nhân như nào? Mình thì sau nhiều chịu đựng, níu kéo, quay lại vài lần thì cuối cùng hạnh phúc mơ ước xây dựng 1 thời thanh xuân cũng kết thúc.
- Quyết định đơn thân, tôi chưa một lần hối hận
- Mẹ đơn thân – Tôi tự hào vì lựa chọn cuộc sống có con.
- Mẹ đơn thân- Em hài lòng với những gì đang có
Từ đó mình là người phụ nữ độc thân ly hôn, 1 mình nuôi con tính cho đến nay cũng được 5 năm rồi. Quyết định vậy mà 2 tháng sau – ngày ra toà, ký xong đơn tháo nhẫn bước ra khỏi toà nước mắt mình lã chã, cố kìm những tiếng nấc ứ nghẹn lại trong cổ họng mà chỉ trực trào ra. Lúc yêu mà hứa là hão huyền hết các mẹ ạ. Không tin gì ngoài hành động. Trên xe trở về Hà Nội, mình khóc như 1 con bị đánh cắp nhất thứ gì mà nó yêu quý nhất, nức nỡ mà kìm nén, sau cặp kính nước mắt liên tục tràn xuống ướt nhoè khẩu trang.
Những ngày đầu mình đấu tranh giữa hai cảm xúc: dứt khoát rồi giờ chỉ có 1 mình lo cho 2 mẹ con giữa xứ người này thôi đấy, gia đình ông bà ngoại già yếu không giúp gì được đâu, một mặt lại nghĩ “sao số mình hẩm hiu thế này”. Bố mẹ đã rất kỳ vọng vào mình, mình đã cũng chỉ từng mong 1 mái ấm hạnh phúc giản đơn mà sao điều đó khó quá vậy. Con mình từ nay ngày ngày không được gần bố và bữa cơm từ nay chỉ còn 2 mẹ con thôi con ạ.
Và rồi mình như 1 dạng tiêu cực đỉnh cao chỉ muốn lao xe vào gầm oto cho xong chuyện nhưng còn con còn bố mẹ nên động viên bản thân “mày phải sống chứ, mạnh mẽ gấp nhiều lần lên nghe chưa Út”. Mình nghĩ thế đấy các mẹ ạ. Khi đó con mình vẫn tăng động giảm chú ý, lương 4,5 triệu , 5 triệu rồi 6 triệu. Thuê nhà, nuôi con 1 mình giữa Hà Nội đắt đỏ. Bác sĩ bảo đưa con vào viện can thiệp mà mình không có tiền đành xin bác sĩ hướng dẫn và cho mình phương án tốt nhất can thiệp cho con tại nhà.
Ngày đi làm tối về vừa dạy con vừa việc nhà … Nói về can thiệp con thì dài lắm, mình đã lên mạng đọc tìm kiếm tât cả các tấm gương chuyên gia về trẻ tăng động – tự kỷ, kiên trì tất cả các buổi tối dạy con. Sau hơn 1 năm con mình đã giao tiếp bằng 70% những đứa trẻ khác. Nói về thu nhập quá eo hẹp để mình tồn tại được ở Hà Nội, mẹ bảo đưa cháu về quê rồi đi làm công nhân bố mẹ trông cháu cho nhưng mình không an phận và bằng lòng thế được.
Mình đã ở lại Hà Nội làm thêm từ bán thịt bán hoa quả online giao hàng vào chủ nhật, làm gối handmade bán, đi học may để làm thêm tối ở nhà…sau cùng là đi làm thêm bảo hiểm. Giờ là công việc chính, mình đã ổn định lại mọi thứ từ tư tưởng, việc làm thu nhập được gần 2 năm nay. Nói về lúc đi bán thịt online mình đã kiệt sức như thế nào, thân cò 40kg mà có ngày mình đi giao 1 tạ hàng cả hoa quả. Con gửi chủ nhà và hàng xóm về nhìn con lếch thếch mũi dãi nước mắt nuốt ngược vào trong, thương con chỉ biết cắn răng mà kiên cường hơn nữa.
Trải qua bao thời gian, khi con khoẻ khi con ốm, khi mẹ khoẻ khi mẹ kiệt sức, khủng hoảng từ kinh tế đến tinh thần giờ này mình đã tìm lại được ý nghĩ của cuộc sống “Hãy lao động chăm chỉ, yêu con nuôi dạy con hôm nay tốt hơn hôm qua và yêu bản thân nhiều hơn nữa”.
Lần đầu trải lòng tâm sự với các mẹ mong tìm được đồng cảm chia sẻ của cộng đồng sm. Yêu các mẹ và các con nhiều. Chúc cho chúng ta luôn hạnh phúc.
Cfsmedonthan!