Các mom đã trải qua cú sốc tâm lý khi bắt đầu bước chân vào những ngày đầu làm mẹ đơn thân như thế nào ạ? Và các mom có còn tức giận hay ghét bỏ bố bé hay gia đình bên nội không? Với mình đó là quá trình học cách đối diện với hiện thực và tìm cách để chữa lành những tốn thương trong quá khứ
–>>> Đi qua nhiều khổ đau, mẹ đơn thân hãy sống hạnh phúc hơn bản thân ngày trước
Bé con nhà em mới 4 tháng, em ly thân và về nhà mẹ đẻ sống từ khi mang bầu bé được 5 tháng và chính thức làm mẹ đơn thân khi sinh bé. Thời gian đầu em thực sự rất ghét và hận gia đình bên nội và bố bé, nhưng sau 1 thời gian thì cảm thấy mệt mỏi vì chính sự thù hận trong em.
Em đi tìm cách tự chữa lành cho mình bằng niềm tin vào Phật, vào cái gọi là “nợ duyên” và “trả nợ”. Giờ em thấy an yên, không còn thù hận chồng cũ khi anh có người mới, cũng không còn ghét bỏ nhà nội bé. Nghĩ đến họ giờ em thấy nhẹ nhàng lắm. Em muốn chia sẻ về cách em đã dùng để tự chữa lành cho bản thân mình với những mom vẫn còn chưa thể buông bỏ, vẫn còn cảm giác đau khi nhớ về quá khứ.Không biết có mom nào muốn nghe không ạ???
– – – – – – – – –
BƯỚC 1: ĐỐI DIỆN
Đầu tiên để chữa lành bản thân thì phải ĐỐI DIỆN với nó bằng CÁI NHÌN KHÁCH QUAN VÀ CÔNG TÂM nhất.
Trước đây bản thân em chỉ nghĩ người khác có lỗi với mình mà không hề nghĩ thực ra bản thân mình cũng có lỗi. Nói sơ về nhà chồng cũ, không các mom lại nghĩ chuyện của em dễ tha thứ hay nó ít tổn thương nên em mới dễ dàng vượt qua như vậy. Em quen chồng và cưới nhau chỉ vọn vẹn ngắn ngủi trong nửa năm. Cái này là cái sai của em khi không tìm hiểu xem những gì chồng nói có đúng sự thật không. Lúc yêu em tin tưởng chồng em 100% ( cái sai này em nghĩ sẽ nhiều người dính phải).
Lấy nhau về rồi thì em phát hiện ra rất nhiều thứ: nhà chồng em ở là nhà đi thuê vì mẹ chồng lô đề cờ bạc nên đã cắm sổ đỏ và sau đó gia đình chồng phải bán đi trả nợ, đi thuê nhà ở nay chỗ này mai chỗ khác. Bố chồng em thì là dân xã hội rất cổ hủ và thích oai, lại hay bị người khác kích đểu nên rất hay về mắng vợ chửi con. Chồng em thì trước làm thợ tóc nhưng cưới xong tự dưng nghỉ ngang, ở nhà chơi.

Những gì trước em cho là gia đình chồng và chồng làm sai với em: trước ngày cưới bố chồng gọi cho bố đẻ chửi bố mẹ em là “ không biết dạy con” chỉ vì vợ chồng em muốn đám cưới đàng hoàng 1 chút vì ông bà chuẩn bị cực xuề xoà. Ngày cưới nhà chồng cho 2 chỉ vàng thì vừa về đến nhà mẹ chồng đòi luôn. Tiền mua giường tủ các thứ chuẩn bị cưới là chồng em đi vay nặng lãi, cưới xong em phải bán vàng hồi môn nhà em và bố mẹ em cho để trả nợ. Bố mẹ chồng đòi bọn em trả tiền thuê nhà dù chồng không đi làm, ở nhà chơi.
Em hồi đó vừa vác bụng bầu vừa đi làm ngày 2 việc đến 11h đêm mới về nhà để lấy tiền sinh hoạt cho 2 vợ chồng và trả tiền lãi hàng tháng chồng vay, rồi còn đưa nhà chồng trả tiền thuê nhà. Chồng em rất hay cãi bố mẹ dù nhiều lúc bố mẹ chỉ khuyên bảo nhẹ nhàng. Lên nhà em chỉ ngủ, đến bữa ăn bố mẹ phải gọi xuống ăn mới xuống.
Lúc em bầu 5 tháng chồng em xô xát với em khiến em lên cơn co giật và em phải về nhà em sống 1 mình (thời gian ý bố mẹ đẻ của em vào miền nam có việc, em thì bị trầm cảm). Bầu 9 tháng dù ly thân nhưng bố mẹ chồng bắt mẹ em bảo em về nhà chồng đẻ và bố mẹ em cũng muốn em lên hà nội để đẻ cho an toàn.
Em lên được 2 hôm, chồng em gây gổ và đập tan cửa kính, mảnh kính cứa vào người em máu mê chảy đầy người (giờ người em vẫn còn 1 vết sẹo thâm đen do bị mảnh kính cứa sâu vào). Em lại 1 lần nữa lên cơn co giật và phải gọi điện xin bố mẹ em xuống đón vì không thể tự đi nổi về. Bố mẹ xuống đưa em về và nhập viện theo dõi rồi sinh bé nhà em luôn.
Đẻ xong ông bà nội và cả bố bé cũng không hỏi hay chu cấp gì hết, tiền đi sinh và nuôi bé đều do họ hàng bên ngoại và ông bà ngoại cho. Bé được 2 tháng thì chồng cũ em đi vào Nam làm và cặp bồ. Chính vì những điều này mà trước đây em rất căm ghét và hận nhà nội và bố bé. Em còn nghĩ sau này sẽ không bao giờ kể và cho con gặp những người đó. Em đã dằn vặt mình trong sự thù hận, đau đớn và khóc lóc rất nhiều. Em lại rơi vào tình trạng rối loạn tâm lý sau sinh! Khi đó em chỉ mong bố bé và nhà nội chết hết đi ấy.
BƯỚC 2: CHỮA LÀNH
Nhưng rồi sau đó vô tình 1 người bạn gửi cho em 1 đường link về luật nhân- quả và về mối duyên vợ chồng. Em đã đọc ngấu nghiến nó như để tìm cách lý giải rằng tại sao số phận em lại khổ vậy? Tại sao em lại gặp phải người chồng tồi tệ đến như thế? Và rồi em hiểu được em và chồng cũ là mối nợ duyên. Có thể từ vô lượng kiếp trước em cũng là 1 người như chồng em hoặc thậm chí tệ hơn cả chồng em. Em đã đối xử với chồng không tốt nên kiếp này chồng em đến tìm và bắt em phải “gieo nhân nào gặp quả nấy”.
Là em nợ người ta từ nhiều kiếp trước, chẳng qua mình không biết về kiếp đó và kể cả trong kiếp này cũng không hẳn em không có lỗi (nhiều khi vợ chồng cãi nhau,em cũng tức giận mà nói những lời không hay với chồng hay có suy nghĩ muốn chồng chết đi…). Khi nghĩ như vậy em thấy rất vui, rất hoan hỷ, không còn ghét chồng nữa. Vì mình nợ thì mình phải trả chứ, làm sao “ trốn nợ” mãi được,

Trốn được kiếp này thì kiếp sau sẽ vẫn gặp mà, hay gặp người khác mà nghiệp duyên chưa trả hết thì người ta cũng sẽ đối xử với mình không tốt để bắt mình phải nhận cái quả ở kiếp trước. Vậy thà trả hết đi cho xong, chứ cứ mãi ôm cục nợ thì biết đến bao giờ mới sướng được. Người ta càng đối xử tệ với mình, gây cho mình bao nhiêu đau khổ thì mình càng “ trả nợ” nhanh bấy nhiêu, sẽ lại càng nhanh được “ xoá nợ”. Xoá nợ xong thì lẽ dĩ nhiên muốn gặp người xấu cũng không được. Vậy có xứng đáng để đánh đổi không? Bản thân em thì thấy rất xứng đáng…
Vậy là mỗi ngày vào buổi tối em lại nghĩ về những lúc anh đối xử tốt với em hay những kỷ niệm đẹp từng có và nói chuyện tâm thức ( nghĩ trong đầu như chồng cũ ngồi trước mặt nói chuyện với mình) với chồng cũ 1 cách chân thành nhất. Em nói lời xin lỗi nếu như em đã làm những việc không đúng với anh. Em nói lời cảm ơn vì anh đã đến và cho em 1 đứa con thông minh, khoẻ mạnh, cho em được trả cái nợ của chính mình gây ra trong vô lượng kiếp; nói với anh nếu còn nợ thì em vẫn nguyện trả mà không than trách hay cáu gắt, to tiếng với anh nữa; còn nếu hết nợ rồi thì thật tâm mong anh sau này có cuộc sống tốt và hạnh phúc bên người mới…
Có thể mọi người nói em hâm hay điên mà nói như vậy… khi mới đọc được phương pháp này em cũng không tin đâu nhưng khi đọc hàng ngày và mỗi ngày 1 buông bỏ hơn thì sau hơn 1 tháng em đã thấy ngay tác dụng rồi, Giờ nghĩ đến anh hay thậm chí người mới của anh. Em cũng chỉ cười thôi vì em thực sự buông bỏ được rồi. Em thấy thoải mái và nhẹ nhõm trong tâm. Sau đó em áp dụng cách nói này với bố mẹ anh, với tất cả những người hàng ngày ghét em hay nói xấu em, dần dần đến giờ em hầu như ít khi ghét hay cáu giận, bực tức với ai lắm.
Các mom nếu chưa thể chữa lành vết thương hãy thử suy nghĩ về món nợ của bản thân và áp dụng cách nói chuyện tâm thức xem sao.Thử 1 lần cũng không làm chúng ta hao hụt đi thứ gì mà biết đâu giải được bao nút thắt bấy lâu.
Chúc các mom sớm có cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc.
Medonthan!