Không có hành trình nào là dễ dàng, đặc biệt là hành trình trở thành mẹ và còn gian nan hơn nữa khi đó là hành trình trở thành mẹ đơn thân. Nhưng sau cơn mưa bao giờ trời cũng trong lành. Điều mẹ đơn thân cần làm là lạc quan và tin tưởng vào bản thân mình.
->Những điều tuyệt với khi làm mẹ đơn thân
Hành trình làm mẹ đơn thân của một bà mẹ đơn thân:
Sau khi yêu đương chán chê thì mình lại yêu một anh xăm đầy mình, từng nghiện và buôn lậu nhưng anh rất tốt tính và phóng khoáng. Dù có tốt bao nhiêu đi nữa thì anh vẫn không làm ba mẹ mình vừa mắt. Lúc này chồng cũ của mình lúc đó là bạn quen sơ 4 năm trước mới tán mình. Anh thư sinh, hiền hiền hay nói chuyện với mẹ mình. Lại nói có doanh nghiệp nhỏ buôn bán nông sản, giao dịch BĐS và đi xe hơi nên mẹ và mọi người ra sức tác thành.
Mình cũng mệt mỏi với anh xăm mình kia và cũng chiều lòng mẹ nên hẹn hò với anh chồng cũ. Xuất phát điểm đâu phải là yêu đâu nên chuỗi ngày bất hạnh của mình bắt đầu từ đây. Năm đó BĐS ế chỏng chơ, nông sản thì anh chồng cũ không lo đi thu gom mà để mấy đứa em đi rồi đâu không có lời nhiều. Chồng cũ rất mê đá banh, anh lậm vào cá độ và làm banh lúc nào mình không hay (lúc này mình mở quán cafe nhỏ nên bận túi bụi).
Đùng phát nghe anh bán xe trả tiền cho ba chồng (doanh nghiệp đó của ba chồng và xe của ổng luôn). Rồi sau đó lại nghe ba chồng trả tiền cho chồng cũ sau cú cá độ (anh ta nói do thằng làm chung cược chứ anh không làm, giờ nó trốn biệt tích, mà cái này không báo công an được).

Mệt mỏi rồi nhưng lì lợm và bao dung nên ở lại với anh ta. Lúc này mình lại có bầu. Giờ nghĩ lại giận bản thân vì tính lì lợm đó. Thấy không ổn thì chậm chậm lại có phải đỡ hơn không, lại còn mang bầu cho khổ con nữa. Mình sau đó cũng phải sang lại quán cà phê vì lỗ quá. Đi làm tới sát ngày sinh, chồng thì ngày làm, đêm đi coi đá banh và còn lậm thêm do lo gỡ gạc. Mà càng gỡ càng lún.
Anh chỉ lo được cho mình và con đời sống tối thiểu. Ba má chồng biểu về nhà ba má cất nhà trên đất ba má mà ổng không chịu vì một là xa hai là sĩ diện. Vậy là hai đứa đi ở trọ. Mẹ mình tuy nản nhưng cũng khích lệ cho mượn nhà nhưng mình không chịu vì ghét thói chồng không chịu làm nhà gần nhà ba má chồng mà lại đồng ý mượn nhà ba má mình.
Đẻ con ra anh ta cũng không thay đổi gì, vẫn ngày đi làm, đêm đi coi đá banh và ôm mộng gỡ gạc. Mình lủi thủi một mình, có chồng như không. Mình chắc là vừa tủi vừa trầm cảm sau sinh nên khóc miết. Hai vợ chồng kình cãi hoài. Mình bỏ về nhà ba má 2 lần thì cả 2 lần anh ta về đón, xin lỗi và hứa thay đổi. Lần thứ 3 mình thuê trọ chỗ khác vẫn bị tìm ra.
Sau khi con được 13 tháng mình cho con dứt sữa và đi làm. Mình như thoát ra khỏi cái hang tăm tối. Mình thôi khóc lóc, thôi đầu xù tóc rối, thôi xuề xòa quần áo. Mình quay lại cuộc sống và nhận ra mình có một ông chồng chỉ để làm cảnh và thậm chí còn làm mình mệt mỏi xuống sắc vì buồn bã đau khổ. Mình ly thân để ly hôn. Mình mượn nhà ba má mình và nói là hai vợ chồng mình mượn nhưng sau đó mình đổi ổ khoá và chỉ sống với con.

Chồng cũ không chịu ly hôn, hết khóc lóc thề thốt tới đe dọa giết và tự tử. Nhà mình cũng không chịu cho mình ly hôn vì sợ bị mang tiếng có con gái bỏ chồng và vì sợ mình nuôi con một mình khổ. Chồng cũ không giúp một đồng và nói trừ khi mình chịu quay lại. Ba má chồng thì xa nên lâu lâu xuống động viên thôi còn ba má ruột là bỏ luôn vì dám đòi ly hôn.
Một mình nuôi con lại bị ép về tâm lý từ chồng cũ và gia đình mình càng mệt mỏi. Lúc đó làm nhân viên bán hàng chị khách Trung Quốc cũng lương khá nhưng xoay ca, thành ra con gái phải có khi ở lại nhóm trẻ tới 9-10 giờ đêm. Mình không bỏ cuộc, tiếp tục bán hàng online rồi ôn luyện lại tiếng Anh và tiếng Trung. Chăm sóc bản thân hơn nên mình nhìn cũng đỡ gớm hơn lúc mới sinh dậy.
Làm mẹ đơn thân đã khó khăn mà chồng cũ lại phá, không buông tha đi nói xấu mình chỗ làm làm mình bị bạn và chị chủ hiểu lầm (sau này mình mới hiểu là họ ghen tị vì mình không đẹp không giỏi mà được một người đàn ông ngoại quốc đẹp trai giỏi giang giúp đỡ, phụ nữ mà).
Cuối cùng mình đành nghỉ việc lương cao đó luôn (anh bạn ngoại quốc lúc đó biểu mình nghỉ đi cho an toàn). Mình lo lắng lắm nhưng không ngờ anh bạn ngoại quốc đã thực hiện lời hứa và đã giúp mình về tài chính để con mình không còn phải ở nhóm trẻ tới 9-10h nữa. Anh ấy nói ngưỡng mộ tình yêu của mình giành cho con gái, ngưỡng mộ tinh thần không ngừng vươn lên và học hỏi của mình.

Sau đó thì mình cũng li dị được với chồng nhưng phải trốn anh ta và mình chọn vào Sài Gòn. (Sau đó mình và anh bạn ngoại quốc có tình cảm và yêu nhau sau đó lại chia tay). Sống ở Sài Gòn cũng rất khó khăn nhưng mình luôn cố làm việc chăm chỉ và luôn học hỏi mỗi ngày. Sếp đã thấy nghị lực và hoàn cảnh nên cho mình ở miễn phí nhà, điện, nước…
Bây giờ thì mọi chuyện đã qua. Mình và con yên bình bên nhau. Chồng cũ vẫn hận nhưng mình kệ. Hãy lạc quan lên các mom. Mình đã rút ra vài điều sau:
1. Nếu yêu lần nữa thì tuyệt đối là vì tình yêu chứ không vì mấy cái như là anh ấy khá giả nên tương lai sẽ ok, anh ấy hiền nên tương lai sẽ nhường nhịn hay lấy anh ấy vì gia đình thích blah blah. Người tính không bằng trời tính nên hãy vì tình yêu trong sáng, đừng dựa vào sự tính toán lợi dụng.
2. Hãy tin vào trực giác: thấy có gì đó không ổn là không ổn, không an tâm là sai sai đâu đó rồi. Đừng tặc lưỡi làm liều, đừng nhắm mắt đưa chân rồi mở mắt rút chân không kịp. Nữ nhi phòng bị gậy…

3. Đừng tin quá vào các nỗi sợ: sẽ luôn có giải pháp, hãy tự tin bước ra khỏi nơi u tối thì ánh sáng mới tới được. Đồi khi mình sợ vậy chứ là do tưởng tượng thôi.
4. Không ngừng phát triển bản thân khi thấy mình còn yếu kém: chúa chỉ giúp ai biết tự giúp mình trước. Khi chúng ta sống tích cực lạc quan sẽ thu hút người muốn nâng đỡ chúng ta. Chúng ta cứ ù lì thì không ai muốn kéo chúng ta lên hết
5. Sống chậm lại: bình tĩnh trong từng quyết định. Đi bước nữa thì cũng chầm chậm thôi đừng vì cô đơn mà vội vàng. Nếu sai thì từ tốn làm lại tiếp, chỉ có điều mình mong các mom hãy thật chậm trong quyết định sinh thêm con để vì mình và vì các con…
Chúng ta xứng đáng được yêu, mình tin tình yêu sẽ đến khi chúng ta biết yêu mình và yêu người đúng cách. Hãy đừng tuyệt vọng vào tình yêu nhé, yêu ngắn yêu dài thì cũng là yêu, lấy chồng không phải là điều bắt buộc đâu nên đừng cảm thấy bản thân thất bại.
H.G.P