Em báo tin cho anh là em có thai, tưởng rằng anh sẽ vui lắm, nhưng đáp lại là sự thờ ơ, lạnh lùng.. Em buồn nhiều lắm. Rồi tết cũng đến, anh chẳng muốn đưa em đi đâu, anh bảo phải để dành tiền lo cho con. Nhưng mùng 2 tết, ngoài quê gọi vào, báo tin bà nội mất. Em cùng gia đình chồng sắp xếp về quê. Sau 7 ngày lo ma chay cho bà. Đến ngày về, em lại đau bụng, đi bệnh viện, bác sĩ báo em bị bóc tách trên 50%.
>> Đọc phần 1 : Hạnh phúc ngắn ngủi
Giữ cái thai là một điều rất khó. Em đã thật sự gục ngã… Anh không về nữa, mà đa ở lại cùng em. Nhưng chỉ 1 đêm. Rồi hôm sau anh bảo đi nhờ xe tải vào đi làm, cho khỏi tốn tiền. Nghĩ anh lo cho mẹ con em, nên em vui lắm. Nhưng thật sự, em k ngờ.. Anh không hề đi về, đó chỉ là cái cớ để anh rong chơi suốt 4 ngày. Không một câu hỏi thăm em… Trời thương, nằm lại ngoài quê hơn nửa tháng. Em đã ổn định, em náo nức trở về với anh. Gặp anh em mừng lắm, nhưng thật không ngờ, anh dửng dưng đến phát sợ… Rồi càng ngày anh càng ít về nhà, luôn kiếm chuyện với em. Cho đến một hôm em bắt được tin nhắn, và anh đã thú nhận đã phản bội em. Em thật sự đau lòng, không hiểu vì sao. Em cay đắng gọi điện cho mẹ chồng. Bà ấy phủ phàng và bảo rằng tại em..
Em thật sự sôck, em đã không ăn uống, và trở nên gầy đi. Anh thì hứa sẽ không làm như vậy. Yêu và tin anh, nên em bỏ qua, và xem như không có chuyện gì. Rồi một ngày em lại bắt được tin nhắn. Lần này anh đã ra tay đánh em, dù em đang mang bầu. Tới đây, em nghĩ có lẽ không nên níu kéo nữa làm gì. Em đã ra đi… Anh vui lắm, vì đâu có gì vướng bận nữa. Anh đi chơi đủ các kiểu. Chưa bao giờ anh hỏi thăm đến mẹ con em… Giờ đây em đã lấy lại chút bình tĩnh, vì con em là con trai, nay đã được 6 tháng, trộm vía cháu khoẻ mạnh, và đạp nhiều.
Mặc dù em chẳg bồi bổ gì nhiều. Em đinh sau khi sinh con sẽ li dị, em đang chuẩn bị tinh thần để trở thành single mom. Nhưng gia đình lại muốn em và chồng quay về để con em có cha. Mọi người ơi, giúp em với. Giờ em phải làm sao…?
cfsmedonthan