“Hạnh phúc là ở tâm mình, hạnh phúc hay không cũng là do mình còn hơn là có những người sống đầy đủ thành viên trong gia đình nhưng cũng chỉ là giả tạo và cố công đóng kịch” .
-> Trên đời điều đáng sợ nhất chính là lòng người
Đây sẽ là lần cuối cùng để ảnh ” chồng “, bố của con tôi. Ngày mai là ngày kỉ niệm nhưng hôm nay sẽ là ngày tôi đưa ra quyết định LÀM MẸ ĐƠN THÂN.
Tờ giấy đăng ký kết hôn cũng sẽ không còn giá trị gì nữa. Mong những ai quen biết tôi sẽ không hỏi tôi câu hỏi: “Bao giờ thì cưới”.Tôi đã công khai viết ra như này là sẽ dám đối diện với mọi thứ. Nhưng xem ra những câu hỏi kiểu như thế sẽ hơi thừa.
Rất nhiều người nói con gái giống bố quá, còn trêu tôi yêu chồng nhiều lắm phải không nên con mới giống bố vậy. Vế thứ nhất tôi không phủ nhận, còn vế thứ 2 đã không còn quan trọng bởi kết thúc vẫn là kết thúc.
Đã từ lâu tình yêu đối với tôi chỉ còn là một góc nhỏ trong cuộc sống. Tôi vốn dĩ cũng không phải người phụ nữ thuộc về gia đình. Còn rất nhiều điều thú vị trong cuộc sống, đam mê, ước mơ, mục đích riêng cần phải đạt được, chứ không đơn giản quẩn quanh chồng con, bếp núc. Cũng đã từ lâu tôi có ý định làm mẹ đơn thân.
Có người bảo điên. Ừ thì điên đấy, cuộc sống ngắn lắm, sao phải sống một cuộc sống người khác vẽ ra, sao phải sống và đi theo lối mòn của người khác. Hạnh phúc là ở tâm mình, hạnh phúc hay không cũng là do mình còn hơn là có những người sống đầy đủ thành viên trong gia đình nhưng cũng chỉ là giả tạo và cố công đóng kịch.
Trong mỗi câu chuyện, mở đầu và kết thúc đều có rất nhiều lí do. Nhưng đã kết thúc thì nên giữ lại những gì đẹp đẽ đã có về nhau chứ không phải trách hận. Bởi con người tiến hóa hơn loài vật ở chỗ có suy nghĩ, chấm dứt cũng phải có văn minh.
Ngày hôm qua có cô nói chuyện với mẹ tôi, nói rõ có người nói xấu tôi thế nọ thế kia, vẫn là xoay quanh chuyện chồng con, cưới xin. Tôi cũng chỉ mỉm cười cho qua. Cuộc đời này còn nhiều thứ phải làm lắm, thời gian đâu mà đi so đo với những kẻ nói xấu ở sau lưng mình. Đặc biệt lại là những người hơn tuổi. Tôi thích một câu như này: “Khi một con chó cắn bạn chẳng nhẽ bạn cũng quay lại cắn nó”.
Nếu những ai quen tôi, có lẽ vẫn còn nhớ trước lúc sinh tôi đã đăng fb của em Ngọc ( tên thật là Ngà ở Hải Dương) có mối quan hệ với chồng tôi. 3 tháng trước khi sinh không ngày nào là em ấy không làm phiền, mục đích là gì, muốn có cái người mà tôi gọi là “chồng”. Nếu là người khác thì có khi cái cơ thể nguyên vẹn của em cũng không còn đâu.
Nhưng tôi khác, mọi câu chuyện đều có lí do của nó. Thời điểm ấy tôi đang hạnh phúc chờ bé cún ra đời rồi, hơi đâu mà chấp với những thứ bẩn tưởi và không đáng. Và đến giờ thì bé cún đã là niềm hạnh phúc mỗi ngày rồi. Nên sẽ chẳng cần điều gì, chẳng cần một ai khác nữa.
Còn về phía ” chồng ” chỉ chúc anh sau này tìm được một người phù hợp, là đàn ông làm gì cũng phải đường hoàng chính chính, không ai sống hộ được cho mình cả với sự thật thì nó luôn là sự thật, không thể thay trắng đổi đen. Nếu người đàn bà mình yêu mà không bảo vệ nổi thì họ còn mong chờ gì? Hãy giữ lại những gì tốt đẹp nhất về nhau còn sót lại. Không trách cứ, không oán hận, không so đo, không tính toán…
P/s: Những ai đã đọc đến đây thì hiểu rõ rồi chứ. Nhớ chúc cho mẹ Hà vững vàng để kiếm được nhiều xiền còn lo cho bé cún nhé. Chào tháng mới, em lại trở thành cô gái tự do để chuẩn bị quay lại với những ước mơ đang còn dang dở. Cuộc sống này còn nhiều điều đáng để mỉm cười mà. Tạm biệt những điều xưa cũ.
Bé cún à, mẹ phải xin lỗi con rồi nhưng sau này lớn con sẽ hiểu. Đã làm người như nào cũng được nhưng sống dối lòng là có tội với chính bản thân mình. Từ giờ chúng mình sẽ cùng nhau cố gắng nhé. Con – tình yêu duy nhất của đời mẹ.
cfsmedonthan!