Tôi năm nay 27 tuổi và tôi có 3 đứa con. Cuộc sống rất phức tạp các bạn ạ, có lẽ là do tôi. Tôi đã cưới chồng năm 20 tuổi và sau đó sinh con, 1 bé trai đầu năm nay đã được 7 tuổi và bé gái thứ 2 năm nay 5 tuổi. Cuộc sống trớ trêu khi 2 con tôi còn quá nhỏ thì bố nó qua đời vì tai nạn công việc.
Lúc đó, bé trai mới hơn 2 tuổi và bé gai được 3 tháng tuổi. Tôi suy sụp hoàn toàn, rất buồn và thương con. Cuộc sống cứ thế trôi qua, khó khăn cứ chồng chất khó khăn. Tôi vừa làm bố vừa làm mẹ. Và 1 ngày tôi vô tình gặp được 1 người đàn ông. Người đó hơn tôi 2 tuổi và anh cũng chưa có gì, vẫn là thanh niên chưa có vợ. Vô tình cả 2 có tình cảm với nhau.
Vì cuộc sống khổ cực, tôi hi vọng sẽ có người chấp nhận hoàn cảnh của tôi, yêu thương cả con tôi nên tôi đã đặt hi vọng đó vào anh. Không lâu sau đó, tôi có bầu mặc dù nhà anh không đồng ý nhưng anh vẫn quyết định yêu thương tôi. Nào ngờ hạnh phúc không thấy đâu chỉ thấy niềm đau ùa về. Anh thường xuyên uống rượu, đánh đập chửi bới tôi dù tôi đang mang bầu.
Tôi quyết định bỏ anh và đi về. Không được lâu thì anh về tìm tôi và xin lỗi. Vì thương đứa con trong bụng , tôi đã tha thứ cho anh nhưng bản tính của anh không thay đổi. Cuộc sống cứ thế lặp đi lặp lại nhiều lần cho tới khi tôi sinh ra 1 bé gái. Bên gia đình anh cũng tạm chấp nhận vì gia đình anh chỉ có anh là con trai một. Tôi nghĩ sinh con xong chắc anh sẽ từ bỏ được thói hư tật xấu nào ngờ “ngựa quen đường cũ”.
Anh đánh, tôi chịu không được là tôi trốn. Gia đình anh từng người lần lượt xúc phạm tôi. Em gái anh chửi tôi không khác gì một con chó. Tôi hận anh và hận gia đình anh. Tới ngày hôm nay bé út đã được 10 tháng tuổi, tôi bắt buộc để nó lại và ra đi. Tôi đã không còn sức lực nữa rồi. Tôi quyết định về để nuôi 2 đứa con trước của tôi vì tụi nhỏ thiếu may mắn là không còn bố và phải ở với bà ngoại. Tôi rất buồn. Tôi cũng không biết mình làm vậy có đúng không nữa.
Cfsmedonthan.