Em không biết em sẽ cố gắng gồng mình chịu đựng được đến bao giờ nữa. Tất cả mọi thứ cứ dồn dập đổ xuống đầu em. Cho đến bây giờ cái thai đã được 14 tuần và là 1 cậu con trai. Em rất vui và hạnh phúc khi con phát triển tốt và mạnh khỏe nhưng đó là niềm vui của một mình em.
- Nếu giữ con lại thì mẹ con em sẽ sống thế nào đây?
- Cô ấy đau thì anh xót, còn mẹ con mình đau thì anh hả hê
- Lời ngọt ngào hay cay đắng
Em không thể tiếp tục đi học và đã quyết định nghỉ học , để đi làm kiếm tiền nuôi con. Cô sinh viên năm nhất tất cả mọi thứ vừa mới chỉ bắt đầu và cũng đồng nghĩa với việc kết thúc. Tương lai sự nghiệp có lẽ đã dừng lại với em. Em cũng không thể giấu mãi mọi chuyện với gia đình , sau những ngày suy nghĩ mệt nhoài rồi dằn vặt bản thân mình , em đã đuối sức đến ngất đi được bạn bè đưa vào viện và cũng đồng nghĩa với việc gia đình em biết chuyện.
Em cũng đã chuyển bị tinh thần nhưng em không nghĩ bố mẹ em lại hành động như thế , bố mẹ chửi và lao vào đánh em đến mức bác sĩ phải gọi bảo vệ lên. Mẹ em gặp bác sĩ và bảo bác sĩ bằng mọi giá phải bỏ con em đi , mặc cho bác sĩ can ngăn rằng em có thể chết trên bàn làm vì sức khỏe của em quá yếu , bị thiếu máu và nhiễm trùng đường máu. Em đã khóc rất nhiều , tại sao mẹ em không đặt cương vị là em và suy nghĩ cho em chứ , cũng là 1 người mẹ mà , con em đâu có tội nó cũng là 1 mọi người mà.

Con em cũng là con người mà sao bắt em bỏ con
Có thể mọi người nghĩ em làm như vậy để níu kéo tình yêu hay người đàn ông kia nhưng không em làm như vậy vì tình người vì tình mẫu tử. Sau một ngày nằm tại phòng hồi sức em đã khóc rất nhiều và nghĩ về cuộc đời tương lai mình và cả con em không biết rồi sẽ ra sao. Em đã đồng ý từ mặt mọi người và bước chân ra khỏi nhà để được giữ con ở lại bên mình. Em không biết mình làm sai hay đúng nhưng ít nhất bây giờ em còn có con là động lực để em cố gắng. Đánh mất cả lòng tự trọng và mọi thứ chỉ để xin cho con có một người bố nhưng họ vẫn dửng dưng bỏ mặc em và con không một chút trách nhiệm , họ nói họ bảo em bỏ em không bỏ em quyết giữ thì giờ sướng khổ như thế nào em tự chịu .
Gia đình nhà họ cũng không có trách nhiệm mẹ họ còn đi nói bóng nói gió reo tai tiếng cho em. Đúng là cuộc sống không ai biết trước được điều gì cả , đâu ai nghĩ là lại có lúc mình lại rơi vào hoàn cảnh như thế này. Hiện giờ em đang rất yếu , trong tay không có một cái gì cả , không biết em và con rồi sẽ như thế nào nhưng em sẽ cố gắng hết sức.
Cfsmedonthan