Em lấy chồng khi 22 tuổi, còn dở dang kì cuối của giảng đường đại học. Không phải cưới chạy, mà vì sang năm em 23, kim lâu.
- Cố gắng lên nào, làm mẹ đơn thân thì đã sao
- Gửi : Singlemum … Vĩ đại
- Giá như lúc này tôi có thể ôm lấy ai đó và khóc thật to
Em và chồng quen nhau khi em học lớp 12, yêu nhau được hơn 1 năm thì do tính anh trẻ con, ham điện tử, bạn bè chêm vào và chia tay. Hơn 1 năm sau, vô tình anh kết bạn lại trên fb, hỏi han bình thường (lúc ấy em cũng đang có người yêu và anh cũng vậy). Xong 1 thời gian sau, anh cứ nhắn tin nhiều quá, rồi ngỏ ý muốn quay lại. Em vẫn còn yêu anh nhiều lắm, vì là mối tình đầu. Và em đồng ý.
Yêu nhau được hơn 1 năm nữa thì tự nhiên bảo cưới, em thì nửa muốn nửa không. Vì 2 đứa khác tỉnh, anh bảo đợi em đi làm thì về nhà chồng cũng lại nghỉ chỗ ấy để theo chông, về đây rồi xin cả thế. Thế là quyết định cưới (4/2/2015 dương). 3/12/2015, em đẻ đại ca này đây. Trong thời gian chửa, em ở nhà làm với mẹ chồng. Chồng đi làm, chồng chơi họ phải đóng tiền hàng tháng. Có tháng làm được 3tr8, đóng họ hết 3tr. Còn 800k để lại ăn sáng, bố mẹ chồng với bố mẹ đẻ vẫn cho tiền tiêu.
Đẻ được 1 tháng thì em về ngoại chơi. Về được vài ngày thì nghe tin chồng cắm 2 xe máy, không rõ lý do chơi bời gì. Máu đẻ dồn lên tưởng chết, mẹ chồng gọi điện xin em đừng nói cho bố mẹ đẻ em biết, sợ chồng em xấu hổ không dám về nhà vợ. Em nuốt nước mắt câm nín, vẫn phải nịnh chồng, động viên chồng. Bố mẹ chồng và chồng bảo là chơi bời hết hơn 30tr. Ông bà chuộc xe em về, còn xe chồng bán đi trả nợ. Những ngày sau ấy chồng ngoan hơn, chỉ ở nhà với vợ con, nói chung là từ trước vẫn giúp vợ giặt giũ đồ cho con rồi cơm nước…
Chồng em học tại chức gần nhà, học từ lúc chưa lấy nhau. Học vào chiều tối, em thì bầu bí với tin tưởng chồng nên cứ nghĩ là chồng đi học. Chỉ biết là chồng cực nghiện game, còn những thứ khác thì rất tin là chồng không bao giờ có. Khi biết tin chồng vì nghỉ học nhiều quá nên bị đình chỉ thi, không đóng tiền học phí, em suy sụp lắm. Lúc ấy con em chưa được 6th, niềm tin của mình bị đổ vỡ, bố mẹ chồng chửi chồng em ghê lắm, vì tức và thương con dâu, thương cháu.
Chồng em bỏ nhà đi, không cầm theo điện thoại, chỉ đi con xe viva cũ của bố chồng. Đi 1 tuần không có liên lạc. Chiều nào bố chồng em đi làm về cũng đi tìm: quán net, nhà nghỉ, nhà bạn…rồi các anh ở chỗ làm, bạn bè cũng đi kiếm nhưng không có kết quả. Trước đấy, 25/5, 2 vợ chồng đưa con đi tiêm phòng, bố vẫn hứa là 1/6 đưa con đi chơi công viên.
Sáng 2/6: bác trưởng khu vào báo đã nhận được xác, nghi là của chồng em. Trời đất xung quanh em như đổ xuống, ngày tận thế chắc không kinh khủng như thế.1 mình em và con nhận hung tin, khi em chưa kịp cho con ăn đĩa bột, cô hàng xóm chạy sang bế con về nhà, cho con ăn và dỗ con ngủ, vì sợ em làm điều gì đó dại dột
Em gào, em như điên loạn. Em không biết lúc ấy em làm gì. Bố chồng đang ra nhận xác, mẹ chồng trên viện nuôi bà nội, em chồng cũng trên hà nội. Các bác hàng xóm chạy sang, người khóc, người ôm em, rồi dọn nhà chuẩn bị tang lễ.
Đến tận bây giờ. Khi 20 tháng trôi qua, em vẫn không thể hiểu lí do anh bỏ 2 mẹ con ở lại. Mặc dù thường ngày anh nghiện game, hay đi uống rượu nhưng anh vẫn yêu chiều 2 mẹ con mà. Hiện tại em và con về ngoại ở, vì có nhiều lí do. Không phải em cạn tình bỏ mặc bố mẹ chồng. Em và con vẫn về đều, còn hay cho cháu về chơi 1 tuần với ông bà nữa. Vì ở đấy quá nhiều niềm đau, không bạn bè người quen.
Em vẫn còn thương anh nhiều lắm, nhớ đến anh, em đau lòng. Nhưng anh bỏ mặc 2 mẹ con em, làm em hết yêu anh rồi!!! Em đau!!!
cfsmedonthan!