Em chào mọi người !!
Em không biết phải bắt đầu từ đâu và nói như thế nào cho rõ ý. Câu chuyện của em thì đã số các anh/chị cũng đã từng xem qua và hiểu sơ phần nào rồi…
- Con mang họ bố, nhưng con là con của mẹ
- Đàn bà từng đi qua tổn thương vẫn luôn có thể kiêu hạnh
- Phụ nữ đừng yêu thương ai đó quá lâu!
Hôm nay em thật tâm mong muốn nhận được cảm thông nhiều hơn nữa và giúp đỡ em vượt qua thời gian khó khăn bất lực này.Em sẽ tóm tắt nội dung cho nhưng ai chưa từng biết đến em nhé !
Cách đây 1 năm em có tìm hiểu và quyết định chung sống như vợ chồng với 1 người ( độc thân ) thì em đã qua lại thân thiết cùng gia đình anh ta rồi ! Mẹ anh ta cũng như gia đình dòng họ cũng cư xử với em như kiểu ( sắp làm con dâu chính thức ) em không đỗ lỗi nhưng chính vì gia đình anh khá đàng hoàng, tu hanh nữa, điều đó càng khiến em không đề phòng và dốc cạn lòng mình vị họ.
Thế là thời gian sau em có thai, thì đột nhiên mẹ anh ta, gia đình, dòng họ cũng như anh ta nói với em ( không chấp nhận đứa nhỏ cũng như em ) dù trước đó không hề có xích mích hay cãi vã xung đột gì với nhau ( em là em giữ đạo ngoan hiền và tôn trọng gia đình anh hết mực nhé ) . Bây giờ em mang thai gần 7th ! Bên anh ta đoạn tuyệt không qua lại liên lạc hay chu cấp phụ giúp gì cho em và em bé cả !
Hiện tại em sống cùng mẹ ( thuê trọ và 2 mẹ con bán vé số ) Em viết đây rất mong nhận được sự trợ giúp của các a/c là quần áo cũ cuả em bé và sữa dặm cho con em khi chào đời …
Em hi vọng không có ai nói với em ( không có khả năng sao không bỏ thai. Em cam đoan với mọi người ở đây ai hiểu được cảm giác thiên liêng tình mẫu tử nó đáng quý ra sao…
Bản năng làm mẹ, em không cho phép mình hành xử như thế.
Dạ, em xin hết ạ…