Sau cuộc hôn nhân đổ vỡ tôi chẳng có được gì ngoài đứa con gái bé bỏng, tôi sanh mổ, tính đến hôm nay cũng được 15 ngày rồi, may mắn thay cả tôi và con đều mạnh khỏe, nên nằm viện chỉ 5 ngày là được về. Trong thời gian ở viện, tôi chẳng được 1 lời hỏi thăm từ chồng và từ gia đình chồng.
- Mình nên tiếp tục hay ly hôn
- Tương lai phía trước mờ mịt nhưng mẹ sẽ cố gắng vì con
- Chẳng có lý do gì để tôi ở lại ngôi nhà đó nữa
Tôi và chồng đã ly thân được 3 tháng, trong 3 tháng đó chồng tôi chẳng đi tìm, chẳng gọi điện hỏi han, cha mẹ chồng thì coi như tôi chưa từng tồn tại. Nhớ lại cái thời gian còn ờ viện, thấy người ta có chồng kề cận chăm sóc mà thấy tủi thân, còn tôi thì chỉ có mẹ bên cạnh, con nhà người ta vừa chào đời thì có ba ẩm bồng âu yếm, còn con tới ngày hôm nay vẫn chưa biết ba, chưa biết vòng tay của ba là như thế nào. Nhiều khi con ngủ, nhìn con mà đau nhói phải cố nuốt nước mắt ngược vào mà tiếp tục sống.

Sau bai nhiêu ngày chờ đơi thì anh đã bảo tôi làm đơn ly hôn
Tôi luôn mong luôn hy vọng rằng khi con chào đời chồng tôi sẽ yêu thương vợ con, nhưng không. Chồng tôi sai nhưng không chịu nhận cái sai của mình, anh sai nhưng anh không chịu sữa sai, anh luôn cho mình là đúng…. Sau bao nhiêu ngày cuối cùng tôi cũng nhận được tin nhắn từ anh, anh bảo nhiệm vụ của tôi bây giờ là cứ gửi đơn lên tòa án, đừng phiền anh nữa.
Ai cũng có cuộc sống riêng hết rồi, anh còn hù dọa tôi anh chẳng để tôi và con được yên. Tôi đã rất mệt mõi, tôi chấp nhận buông tay, cho dù sau này có chuyện gì đi chăng nữa tôi cũng sẽ cố gắng nuôi nấng con nên người, tôi chẳng cần anh, cần người chồng vô trách nhiệm đó nữa.
Sau này con lớn, tôi sẽ kể cho bé nghe về người cha không yêu thương nó, và hy vọng nó hiểu được và đừng trách tôi đã không mang lại cho nó một gia đình hạnh phúc
Cfsmedonthan