Chào hội những bà mẹ đơn thân. Em năm nay 21t, em mới sinh 1 bé gái được hơn 1 tháng. Người ta sinh thì có bố mẹ chăm, chồng chăm. Nhưng em thì không có một ai cả.
- ‘Làm mẹ đơn thân tuổi 15, đời tôi rẽ sang hướng khác’
- Mẹ có thể không có chồng nhưng phải có con
- Nỗi lòng người vợ chấp nhận chung sống với chồng lăng nhăng -2
Đáng buồn thay, bố mẹ em không chấp nhận chuyện này. Vì em lỡ có thai với người yêu, bố mẹ em là người có lòng tự trọng và sĩ diện cao lắm. Bắt em phải bỏ cái thai, nhưng em không làm được. Đến khi em sinh bé rồi, bố mẹ em lại bắt em phải bỏ con đi. 1 là cho người ta,2 là người đó phải nuôi con 1 mình. Đợt đó em khóc suốt, mỗi ngày bố em đều gọi để chửi mắng, mẹ thì khóc. Em nhìn con mà xót lòng..
Đúng là khi yêu thì khác,khi ở chung với nhau thì khác phải không các mẹ? Anh ta suốt ngày chỉ biết đi chơi game, 1 người không bố mẹ, nhà thuê và công việc chỉ là 1 Người thợ xây mới. Anh ta đi ngày đêm, thâm chí là đến sáng hoặc trưa hôm sau mới về. Trong tháng mưa gió, em lọ mọ ra giặt đồ cho bé, nấu ăn, rửa chén, đôi khi anh ta đi chơi, em ở nhà ra sau vườn hái miếng rau vào ăn với cơm và xì dầu. Em thực sự rất buồn và mệt mỏi lắm.
Giờ đây em đang muốn tìm 1 nơi cưu mang bé và mẹ, em muốn thoát khỏi đây, tự đi làm và nuôi con bé khôn lớn. Ban ngày em sẽ đi làm, tối đến ngủ với con, như vậy với em là quá đủ . Xin hãy giúp mẹ con em.
Nguyen Phan Sunny