Một năm rồi cảm xúc ngày hôm nay cũng như cảm xúc của 1 năm trước, buồn vui hạnh phúc, đau xót còn lẫn lộn.
- Chúng ta cứ im lặng thế này rồi kết thúc phải không anh?
- Mẹ à, con tim con đã quá mệt mỏi rồi
- Nếu không dứt khoát, người chịu khổ là em
Ngày này 1 năm trước ngôi thai ngược nên em cũng đã dự trước được 1 tuần trước khi sinh vì sinh mổ. Em vẫn nhắn cho anh ta ngày em sinh với hi vọng vì con mà cả 2 bỏ đi cái tôi để cho con 1 gia đình hạnh phúc…Nhưng không, sáng hôm ấy em dậy thật sớm với cái lạnh ê buốt, gội đầu tắm rửa rồi chuẩn bị đồ lên viện trong lòng vẫn mong anh ta đang trên đường về.
Đúng 7h lên viện chỉ có ba mẹ, anh hai, chị dâu, kiểm tra sức khỏe đến 9h vào phòng mổ, nhưng trong lòng vẫn đợi anh ta. Đúng 9h20 con em bắt đầu cất tiếng khóc chào đời. Em thở phào nước mắt rơi và thiếp đi.Vừa xuống phòng hồi sức thì phản ứng thuốc bị nôn thắt ruột, vừa đau vết mổ trong lòng chỉ mong mở mắt thì sẽ được thấy người đàn ông đó.

Xin lỗi con vì không cho con được một mái ấm trọn vẹn
Nhưng không, bao sự hụt hẫng ùa về sóng mũi cay cay rồi miệng em mặn chát, nhìn phòng mình nằm có 4 giường thì 3 giường kia các con được ba bồng bế chỉ mỗi con em nằm trọn trong lòng em cười tít mắt ngây thơ mà lòng em tủi đến nổi cảm xúc còn còn gì tả được.
Ngày hôm nay là con tròn 1 tuổi cũng với cái lí do kia không về được vì mẹ anh ta đi coi thầy nói anh ta bị mẹ em chuốt bùa nên không về được, nếu về thì sẽ chết. Em cười mà lòng cay đắng, chỉ biết lặng im sau dòng tin nhắn ấy. Em hạnh phúc vì con đã đến bên em. Em buồn vì không cho con được một mái nhà đầy đủ tình thương và hạnh phúc. Nhìn con mà nước mắt em lại cứ chảy các mẹ ạ. Em cảm thấy em vô dụng quá, sinh con ra nhưng không cho con được 1 mái nhà tử tế.
cfsmedonthan!