Với những người phụ nữ vẫn trinh nguyên, chưa một lần dang dở, đàn ông luôn thấy mình là tùng bách vững vàng để chở che, cho phụ nữ mọi thứ.
Nhưng với đàn bà cũ thì không. Người đàn bà cũ có thể từng ôm lấy những tổn thương chồng chất, từng bước ra từ một cuộc hôn nhân đổ nát, từng ở cạnh một người đàn ông như vợ chồng rồi lại chẳng được gì ngoài khổ đau. Đến khi được tự do, bỏ lại sau hết những buộc ràng, cô ấy lại dũng cảm yêu và hạnh phúc. Nhưng khi ấy, liệu có mấy người đàn ông đủ dũng cảm và bao dung để yêu thương họ?
Thật sự, không ít đàn ông vẫn cho rằng xác thân đàn bà cũ chẳng còn nguyên vẹn, khi thiếu đi sự hiện diện của một tấm màng trinh mỏng manh. Họ vẫn nghĩ rằng đàn bà đã từng bước qua đổ vỡ, có chăng đức hạnh và giá trị cũng đã vơi đi?
Bởi đàn ông luôn có lòng ích kỷ riêng, như đòi hỏi sự độc chiếm trong tình yêu. Họ ít nhiều vẫn muốn bản thân là người đầu tiên và duy nhất của phụ nữ. Hơn nữa, có mấy người đàn ông đủ bản lĩnh nắm tay một người đàn bà cũ? Miệng đời dễ dập nát cái tôi dữ dội của đàn ông bằng những lời chẳng mấy dễ nghe về đàn bà cũ. Tình yêu của đàn ông khi ấy phải lớn, phải đầy bao dung và thấu hiểu để chỉ thấy duy nhất một người phụ nữ mình yêu, liệu có thể? Hay đến cùng, điều đàn ông có thể làm với một người đàn bà cũ là yêu đương rồi lại tàn nhẫn rời đi?
Những điều đó trở thành nỗi sợ khiến đàn bà mơ hồ trước niềm tin vào hạnh phúc. Họ sợ bản thân có ngày chọn nhầm một người đàn ông không thể trân trọng họ. Bởi thế, đàn bà cũ dù xinh đẹp và sống tốt thế nào cũng có riêng một nỗi tự ti chẳng thể nói nên lời. Mà đúng hơn là họ sợ lòng người, sợ chẳng thể nhìn thấu trái tim của đàn ông…
Đàn ông, khi đã chọn yêu và cưới một người đàn bà cũ xin đừng có lúc phán xét hay khinh khi cô ấy. Hãy nhớ, cô ấy đã từng tổn thương và khổ tâm thật nhiều trong quá khứ. Thay vì cứ bới móc vào vết thương khó thể lành ấy, sao không thể yêu thương, bù đắp cho cô ấy? Đã yêu họ, muốn bên họ, sao đàn ông không thể chấp nhận và bao dung tất cả?
Đừng lấy mối nhân duyên đã dở dang cô ấy từng có để so với những gì cô ấy dành cho anh. Tình yêu thì có bao giờ là sai, là tội lỗi. Nếu có sai, chính là cô ấy đã chọn sai người. Nếu có lỗi, thì là cô ấy có lỗi với chính mình. Vì từ đầu tới cuối, người đau lòng và thiệt thòi nhất luôn chỉ có mình cô ấy, chứ không phải là anh…
Bởi thế, xin đừng nói những câu như “Tôi hiểu vì sao chồng cũ của cô phản bội”, “Cô cứ thế hỏi sao bị người khác chán ghét”, “Đã một đời chồng thì còn đòi hỏi gì ở tôi?”… Nếu anh có lúc nóng giận mà lỡ nói những lời ấy, thì anh thật quá nhẫn tâm với cô ấy. Và nếu cô ấy chọn ra đi vì một trong những câu nói ấy, anh cũng không có tư cách để níu kéo. Vì đàn bà, dù đã “cũ” vẫn là đóa hoa đẹp, nếu cô ấy muốn. Anh đã không thấy hoa đẹp thì hoa cũng chẳng cần phải nở rộ chỉ vì anh.
Thế mới nói, đàn ông ơi, nếu không đủ yêu thương, bao dung, xin đừng gieo vào lòng đàn bà cũ những hy vọng về hạnh phúc. Họ đã từng qua một đời chồng thì sao, từng chung giường với một người đàn ông khác thì sao, khi cô ấy đã dám cầm dám buông, dám đạp lên mọi thứ để sống ngẩng cao đầu? Anh không thể trân trọng một người đàn bà can trường như thế, thì cũng đừng một lần nữa hủy hoại niềm tin của cô ấy. Vì đàn bà cũ đáng được yêu và trân trọng thật nhiều…
Medonthan