Em chào cả nhà ạ. Bữa giờ vào hội em chỉ đọc tâm sự của mọi người mà em thì chưa bộc lộ gì ạ. Mỗi người 1 hoàn cảnh 1 số phận, cũng từ gian khổ 1 mình mà đi lên. Em đọc và thấy có nhiều chị nghị lực lắm ạ. Em kính nể lắm.
- Ba con đâu hả mẹ
- Lần cuối thôi nhé rồi mẹ con mình bình an trong giông bão sắp tới
- Em chỉ muốn con được sống được tồn tại thôi mà!
Hôm nay tự nhiên cảm súc lại ùa về và em muốn chia sẻ với chị em câu chuyện tình của em.
23 tuổi, cái tuổi vẫn còn ngây thơ và bồng bột, chưa định hình thế nào là tình yêu, nhưng em cảm nhận được 1 điều là em rất nhớ khi xa người ấy. Và con tim rất rung động khi em và người ấy gặp nhau. Cứ như vậy qua đi đến 1 năm sau thì em nhận lời tỏ tình từ người ấy. Người đàn ô có khuôn mặt chữ điền, đẹp trai, hiền lành và hơn em 4 tuổi. Tình yêu ngày ấy thật đẹp, trong sáng và lãng mạn các chị ạ. Chúng em cứ quần quýt vào nhau tận hưởng tình yêu thơ mộng ấy.
Và rồi sau 2 năm êm đềm đẹp đẽ ấy trôi qua. Em thấy lo lắng và sốt ruột, giục người ta về nói chuyện với gia đình để có cơi trầu nói chuyện, nhưng thay vì sự vui mừng thì em được nhận câu trả lời là “bố mẹ anh bảo thầy nói 2 đứa không hợp tuổi”. Em 81 và người đó 77. Thế nhưng vì tình yêu, người ta đã không nghe gia đình mà vẫn bên em, vẫn yêu thương che chở. Ngày đó bọn em còn là công nhân, phải đi ở trọ, có những lúc còn phải chia nhau gói mỳ, nhưng tình cảm biết bao nhiêu.
Và rồi,vào 1 ngày cuối đông năm 2008, người ta bị rắn độc cắn (khi đó tụi em đang công tác tại Cái Lân-Quảng Ninh). Em thân gái 1 mình đưa người ta đi viện Bãi Cháy. Họ không cấp cứu được, lại phải đi Bạch Mai ngay trong đêm. Em đâu nề hà gì, bán cả vàng để lo cho người yêu. 2 ngày sau bố mẹ người ta mới lên. Nhưng buồn lắm các chị ạ, mẹ người ta hỏi em “thế mày không về đi làm à”. Em nghĩ về đi làm con bà vất cho ai, nhưng cũng chả dám nói nửa lời. Em âm thầm ra về.
Sau lần thập tử nhất sinh ấy, vì điều trị quá nhiều thuốc người ta sợ không có con nên người ta đã mang em ra làm con chuột bạch. Rồi con chuột bạch ấy đã có kết quả, em hí hửng báo với người yêu là có bầu 2 tháng rồi. Anh ta điềm tĩnh rút ra 3 tờ 200 đưa cho em và bảo đi giải quyết. Hắn bảo do bố mẹ anh không đồng ý nên không thể có con lúc này được. Nói thật với các chị lúc đó em cảm giác như trời long đất nở bên cạnh mình. Em không tin nổi người đàn ông em đã từng yêu thương chăm sóc 5 năm trời lại có thể nói ra lời như vậy.
Máu em sôi lên, lòng tự trọng trỗi dậy, em ném thẳng 600 người vào mặt hắn mà nói rằng” mày không nuôi thì tao nuôi, tao sẽ đánh đổi tất cả để cho đứa con mày có mặt trên đời, để sau này nó sẽ nhìn thấy gia đình mày sống thế nào”. Em giận lắm nên không kìm chế được. Rồi em dọn đồ đi thuê chỗ khác, khỏi phải nói những ngày sau đó khổ sở thế nào các chị ạ. Em nghén lắm, ốm lên ốm xuống, lại không đi làm được, càng không dám về nhà, vì gia đình em là 1 gia đình gương mẫu.
Cả họ không có ai như em và em quyết định không về quê mà ở lại Quảng Ninh sinh sống. Nghén không đi làm được, phải ra vỉa hè bán trà đá sinh sống qua ngày. Và hắn( ở gần đó thôi) cũng không hỏi thăm em lấy 1 lời. Cho đến khi cái bụng lòi ra được 5 tháng thì mẹ em ra chơi và mọi chuyện đã được phơi bày. Em vác cái bụng về làng trong sự ê chề cay đắng.
Cho tới khi sinh em cũng chả dám ra đường. Tháng 8/2009 thì em sinh 1 bé trai bụ bẫm. Hắn cũng lấy vợ khi con em được 5 tháng. Ngày hắn cưới, em bế con sang (nhà hắn với nhà em cách nhau 3 km). Em bế con gào thét cho 3 bên 4 họ nhà hắn biết. Anh trai hắn ra bảo em là gia đình sẽ có trách nhiệm với con em. Nhưng kể từ đó đến nay, con em 9 tuổi rồi, cả hắn và gia đình hắn không 1 câu hỏi thăm. Em cũng không cần đâu các chị ạ, mọi cay đắng gian khổ em đã vượt qua rồi. Để có được ngày hôm nay em đã đánh đổi biết bao nhiêu nước mắt rồi.
Và em tự hứa sẽ cố gắng không để giọt nước mắt nào rời nữa, phải sống thật vui vẻ để nuôi con lớn khôn. Vậy em cũng hy vọng trong các chị có ai có hoàn cảnh tương tự như em thì cũng đừng buồn. Hãy cười lên cho cuộc sống tươi trẻ. Đơn thân có gì là xấu phải không các chị ??? Phụ nữ khi có con thì con sẽ là quan trọng nhất. Em chúc các chị luôn vui trẻ, yêu đời và luôn luôn nở nụ cười rạng rỡ.
cfsmedonthan!