Mẹ chọn cách đơn thân, tức chọn lấy miệng đời chê bai, sự dẫm đạp của người mẹ dành cả thanh xuân mà bất chấp yêu, bất chấp lấy. Đổi lại cái mẹ nhận là đau thương
- Mẹ sẽ không mang con ra để đổi lấy gia đình không hạnh phúc
- Đừng than vãn khi nuôi con một mình
- Tôi đã từng gục ngã… tự đứng lên và mạnh mẽ nuôi con
Ngày mẹ sinh con là ngày người đàn ông mẹ dành cả thanh xuân lại vui vẻ ôm ấp người đàn bà khác còn nỗi đau nào bằng. Nhưng có lẽ vì … yêu hay vì gì mà mẹ lại chấp nhận tha thứ để chấp nhận ôm nỗi đau mà sống tiếp. Mỗi ngày như địa ngục, cái địa ngục của đàn bà không làm ra tiền ngửa tay xin tiền chồng. Nỗi đau bị chồng đánh là nỗi đau thể xác đau rồi thôi, nỗi đau tinh thần là mỗi đau âm ỉ khiến mẹ chết dần chết mòn kèm theo trầm cảm của bản thân
Mẹ muốn mạnh mẽ chọn sự giải thoát cho bản thân. Đơn thân thì đã sao miễn sao có con là được. Ngày mẹ con mình bước ra khỏi căn nhà đó, 2 bàn tay trắng cùng con thơ ra đường, đi đâu làm gì. Kèm với cục lừa gia đình họ dành cho mình to tướng, tiền không có một xu, me đã ích kỷ chọn cách nhảy cầu cho mẹ con mình. Nước mắt đã cạn trên cầu cao ngút, gió vụt vụt thổi như tát vào mặt nhắc mẹ hãy thức tỉnh, thức tỉnh để đấu tranh mà sống.
Con khóc, mẹ khóc ..nhìn con mẹ sót hơn nỗi đau của mẹ… Mẹ bắt đầu tay trắng cùng con làm và làm đến nỗi nhập viện, trốn viện về làm tiếp. Mẹ bất chấp miễn mẹ con mình sống là được, sống cùng với sự đặt điều của người đàn ông bội tình, nói mẹ bỏ nhà theo trai, làm gái nuôi con, lừa trai kiếm tiền nuôi con …
uh thì sao cũng được, như thế nào cũng được, bán máu lo cho con còn hơn loại bạc tình, ăn cướp la làng. Bây giờ mẹ con mình rất ổn, công việc mẹ ổn, con đi học me đi làm công việc chân chính đàng hoàng. Mất cả tuổi thanh xuân cho một người không xứng. Mẹ tin sau bao sóng gió thì mẹ con mình vững bước những ngày tiếp theo.
cfsmedonthan!