Tôi hăm chín, mẹ đơn thân, con gái hai tuổi rưỡi. Bạn bằng tuổi tôi, chưa có gia đình khá nhiều, đang có gia đình cũng nhiều. Tôi là người đàn bà, đã cập sai bến một lần, mà lại luôn khuyên bạn :” Lấy chồng đi mày ơi, sướng lắm “, nếu có việc gì khó hay nguy hiểm vẫn luôn hô hoán lên: “em chưa có chồng hai, nên trời đừng bắt em chết nha”. Người đời kêu ca: “vấp ngã một lần chưa sợ hay sao?”.
- Đàn ông hãy học cách quan tâm và yêu thương
- Làm mẹ đơn thân- chông chênh và bế tắc vô cùng
- Tôi phải lựa chọn tương lai của hai mẹ con thế nào đây?
Ngày tiễn con đi lấy chồng mẹ tôi không hề khóc. Cả tôi và mẹ đều tin những gì mẹ dạy tôi đủ để tôi lăn lộn ngoài đời, và đủ để vun vén gia đình của riêng mình. Mẹ tôi đã là người phụ nữ tuyệt vời đến nỗi,nhào nặn nên tôi, không những lăn lộn với đời không tệ mà còn có thể một mình vừa làm cha vừa làm mẹ cho con. Với tôi đàn ông luôn rộng lượng với mình, nên tôi bao dung với họ. Đàn ông không đủ rộng lượng, đơn giản là hãy để họ được có cơ hội hoàn thiện mình thêm bằng cách rộng lượng với phụ nữ khác. Cuộc đời mà, vấp ngã một lần là cơ hội để những người khác đến nâng mình dậy, thậm chí là ẵm mình lên.
Nghe bạn tâm sự là muốn lập gia đình để yên ổn tận hưởng cuộc sống gia đình, tôi chỉ cười. Bởi vì người ta chưa trải qua, thì chưa hiểu được. Hôn nhân như là hai chú ếch trong một tô bơ, nếu cả hai không cố bơi thì sẽ chết chìm, còn một người bơi một người không, thì hẳn người này chìm nghỉm, còn người kia bơi mãi cũng đông cứng bơ và nhảy ra khỏi tô, người kia càng mắc kẹt trong tô bơ đông cứng. Nên tôi cứ khuyên cô ấy, ráng chờ đi, rồi sẽ đến lúc cô ấy hiểu rằng độc thân hay kết hôn thì yên ổn trong tâm hồn là do thái độ sống của mình, không phải yên ổn phụ thuộc vào trạng thái hôn nhân.
Tại sao hôm nay lại luận bàn về hôn nhân? Là vì xung quanh tôi 10 người đàn ông thì có 9 người luôn trong trạng thái sẵn sàng yêu phụ nữ, 1 người sẵn sàng yêu đàn ông, không phân biệt đang độc thân hay đang có gia đình hay đang có bạn gái.
Là vì lúc tối, cô bạn thời xa xưa than vãn chồng đã chán mình, dạo này thờ ơ lãnh đạm. Là vì mợ kể, chồng của dì A đi làm bảo vệ, bảo là đi làm xa 1 tuần về 1 lần, hoá ra là đến ở với người đàn bà khác.
Là cô bạn kể không biết bao lâu không còn cảm giác yêu đương, chỉ thấy mình là một con sư tử trong mắt chồng, một con trâu không biết mệt ở nhà chồng, và là một con cá sấu trong mắt bạn chồng.
Xác xuất đau tim vì đàn ông phản bội trong hôn nhân thì không ai đoán được. Các cung bậc cảm xúc cũng sẽ là tận cùng đau khổ mà người đàn bà nào lập gia đình cũng phải trải qua. Rồi cũng phải nếm cảm giác đau đến dập mật vì chồng xem nặng những thứ khác hơn mình.
Thế làm thế nào?
Phải thú thật, tay nắm hoài thì phải mỏi, mắt nhìn hoài phải chớp. Và đương nhiên, đàn ông hay đàn bà, gồng hoài cũng phải giãn, yêu hoài cũng phải có lúc chán. Cơm nấu mãi rồi cũng phải rang hay đút lò các kiểu.
Tình yêu tuổi trẻ không phải lo hết gạo hết gas, không phải lo mẹ già bệnh không có tiền đi bốc thuốc, không phải lo hai vợ chồng nhỏng nhảnh đi xem phim thì ai trông thằng cu tí và cho nó ngủ. Thời điểm yêu, họ nói thật. Nhưng giờ thời gian ở cùng nhau cũng đã nhiều, hóc môn mù quáng do não sản sinh cũng đã giảm đi đáng kể . Đàn ông không còn lãng mạn và bận tâm về vợ như xưa. Đơn giản là tình yêu giảm thì sự quan tâm cũng vì vậy mà ra đi.
Nên tôi khuyên, thôi thì yêu là phải đời thường. Đừng bắt chồng làm thánh nhân còn vợ là hoa hậu thân thiện. Chồng mà, đâu phải vật sở hữu của mình, đêm không về cũng chẳng cần phải doạ dẫm ăn vạ, anh ta vốn dĩ đã trưởng thành rồi, anh ta tự biết quản lý mình. Anh ta có trót yêu người khác, thì mình hãy nghĩ rằng, mình có thể đắm say chồng đến quên cả lề lối như người khác yêu anh ấy hay không? Vậy nên, nhìn sự việc đến với mình bằng trái tim bao dung sẽ khiến cho nút thắt dễ gỡ hơn nhiều . Tháng năm kỷ niệm xưa cũ hay con cái, là một phần luôn ở đó trong trái tim người đàn ông, nhưng nó không phải là lý do khiến cho người đàn ông khoá chặt trái tim mình không yêu ai khác.
Cái chính là mình, vẫn cần có người đàn ông bên đời, cái lý do mà khi xưa mình quyết định chọn người này làm chồng anh ấy vẫn chu toàn, anh ấy vẫn còn muốn bước đến cuối đường cùng mình, thì đàn bà phải dám tin vào điều đó. Đàn bà bao dung luôn cả phần lỗi của chồng và của chính mình, thì chuyện gì chăng nữa cũng là chuyện nhỏ. Con người, vốn dĩ, chỉ tin vào điều họ muốn tin. Trái tim đàn ông thì rộng lượng.
Anh ấy có thể say đắm những bóng hồng đến với mình, thì vẫn có thể say đắm vợ mình, nếu anh ấy vẫn còn cảm thấy được giá trị của mình trong mối quan hệ vợ chồng. Anh ấy sẽ điều chỉnh hơn để xứng đáng với lòng bao dung của vợ. Cụ tỉ là chu toàn cuộc sống gia đình, lãng mạn đa tình với ai thì cũng kín đáo không để vợ phải ấm ức trong lòng. Vợ đủ cá tính để biết đắm say thay vì nhăn nhó, thì chồng cũng không khó để mà bắt nhịp yêu.
Đàn bà vẫn thường ích kỷ và sợ sự bao dung của mình thừa mứa đến mức đàn ông phung phí nó không hề tiếc. Nỗi sợ rất đàn bà, tôi là đàn bà nên tôi hiểu. Nhưng một khi bao dung thật sự, trái tim sẽ đủ rộng để không chạnh lòng vì những chuyện hiển nhiên. Bản thân mình không thể đắm say suốt cuộc đời mình, thì đàn bà khác đến với chồng mình đã hơn mình ở chỗ đắm say.
Đàn ông rộng lượng là vốn dĩ. Anh ấy muốn làm người hùng trong mắt mĩ nhân. Không phải vợ thì là người tình. Nghịch lý là chẳng đàn bà nào chịu đàn ông rộng lượng với mình mà còn rộng lượng với đàn bà khác.Nếu đàn ông nhìn vợ bằng con mắt si tình, rộng lượng với những lỗi lầm và hạn chế của vợ mình. Cuộc sống gia đình hẳn là thiên đường hạnh phúc. Nếu gia đình chưa một lần rạn nứt, đàn bà hẳn mãi đắm chìm trong giấc mơ hạnh phúc, không đủ tỉnh táo để nhận ra mặt khác của chồng. Đàn bà giương nanh múa vuốt cũng là để ngăn không cho ai tổn thương mình. Tâm lí tự vệ đó là do sự bất an chồng chất trong suốt cuộc hôn nhân. Nếu đàn ông rộng lượng đủ để nhận sai và luôn nhường nhịn người đàn bà của mình, đàn ông sẽ thấy được sự bênh vực vô điều kiện của vợ mình, dù ai nói gì, cô ấy cũng sẽ xù gai nhọn lên để bảo vệ danh dự cho anh.
Hôn nhân ít có đúng sai, hôn nhân đặt trên nền tảng của sự rộng lượng và bao dung từ hai phía. Nếu có một người luôn đứng về phía mình, yêu mình say đắm dù hoàn cảnh ra sao thì hỏi ai nỡ rời xa ai? Đàn bà sợ nhất chạnh lòng. Đàn ông sợ nhất bị coi khinh. Nên đàn ông hãy cứ rộng lượng còn đàn bà hãy cứ bao dung, cuộc đời này sẽ là thiên đường của cả hai người.
Đàn ông rộng lượng với người mình yêu nhưng không bao giờ được bỏ qua danh dự với người đã hết yêu mình. Vì một khi phụ nữ đã mất lòng tin thì cô ấy sẽ coi khinh hết thảy.
Đàn bà bao dung với người mình thương nhưng không bao giờ được bỏ qua tự trọng với người bỏ rơi mình. Vì một khi đàn ông đã hết tình thì đừng mong anh ta tử tế.
Còn nếu như mình thấy mình không được yêu thương trong mối quan hệ hôn nhân, vậy hãy sống vì bản thân. Mình không thể hạnh phúc bằng cách thủ dâm tinh thần, ma mị bản thân là chồng vẫn mãi yêu mình được. Đàn ông yêu mình là phải biết rộng lượng với mình. Để tâm hồn mình có phiêu dạt năm châu bốn biển, chồng cũng túm được nó về, cột chặt nó lại trong tình yêu thương rộng rãi bao la của anh ấy. Là đàn bà bao dung một chút , thông cảm cho những khi phải gió phải máy của chồng, có hở tí thời gian cho mình thì muốn ăn cứ ăn, muốn chơi cứ chơi, muốn đi đâu cứ đi. Làm những gì mình thích. Chỉ cần mình cứ là mình, thì chẳng ai có thể khiến mình đau khổ.Trái tim đàn ông là để rộng lượng. Trái tim đàn bà là để bao dung. Hãy giữ nó đẹp đẽ như ba mẹ cho mình, đừng để đời giày xéo khiến nó trở nên chai sạn.
Viết cho Brangelina – cặp đôi tôi yêu quý
21-06-2016
By Julia Le – single mom – kinh doanh và viết lách nuôi con – luôn dành cho đời sự tử tế