30 tuổi, em ly hôn chồng sau 5 năm chung sống. Tôi biết, ở độ tuổi của em là còn quá trẻ và quá tiếc nuối để phải đón nhận cái khái niệm ly hôn. Nhưng em à, cũng hãy xem ly hôn là bao hợp tan mỗi ngày.
- Đàn bà à! đơn thân thì đã sao, hãy cứ sống thật rạng ngời
- Mẹ đơn thân hãy tự tìm ánh sáng hạnh phúc cho riêng mình
- Có không giữ, mất đừng tìm
Kẻ đến người đi, lòng cạn nghĩa kiệt, đành tiễn nhau qua lối cửa chia ly. Rõ ràng, ngay cả khi người ta 40, 50 hay thậm chí là 60, ly hôn vẫn là điều có thể xảy ra. Người ta bên nhau gần nửa kiếp người vẫn đành lòng bỏ nhau ra đi, thì huống hồ gì là mấy năm ngắn ngủi? Bài học này khó nhằn đấy, nhưng một khi được giao thì em phải học cho bằng được. Mọi đàn bà phải ghi lòng tạc dạ để làm thế nào đứng dậy sau những đổ vỡ
Chẳng dễ dàng gì để đàn bà gạt phăng những hạnh phúc lẫn bất hạnh đã qua. Đàn bà vẫn giỏi lưu giữ những ký ức, ngay cả khi nó vốn không thể dành cho hiện tại. Người đàn ông từng chung chăn gối, từng hẹn thề đi cùng nhau đến mỏi gối chùng chân. Những yêu đương một thời hóa nghĩa tình vợ chồng sắt son. Đàn bà từng ly hôn chưa khi nào bỏ rơi được ngần ấy những hồi ức.
Nhưng hãy hiểu, cái gì đã đổ vỡ là tan tành, nhặt lên làm gì những muộn phiền xước tay? Cứ mãi nắm lấy những khổ đau đã qua thì làm sao với tới được hạnh phúc sau này? Phải hiểu, đã ly hôn rồi thì phải sống cho chính mình. Đã từng muộn phiền và tổn thương bao nhiêu, sao giờ không thể yêu thương mình thêm đôi chút? Đừng nghĩ ly hôn là bất hạnh, hãy nghĩ ly hôn là cách để ta có thể hạnh phúc hơn.
Đàn bà từng ly hôn thì sao, qua một lần đò thì thế nào? Đừng để những đổ vỡ đã qua quyết định chính hạnh phúc sau này của mình. Không cần biết ta đã trải qua những gì, quan trọng là ta đã sống thế nào sau những vấp ngã đó. Càng xinh đẹp, ngày một quyến rũ và sống thật tốt thì chẳng phải ta đã tốt hơn ta của hôm qua rồi sao? Một lần dở dang chia ly, không có nghĩa là cả đời bất hạnh triền miên. Dù cả thế gian này có bắt ta mang một cái kết không vui, thì bản thân ta cũng phải lựa chọn cho mình một cái kết hạnh phúc. Vì hơn ai hết, phải hiểu mình xứng đáng được hạnh phúc. Cái giá phải trả cho hạnh phúc chính là bằng lòng chấp nhận chia ly đã qua. Để đến một ngày, chắc chắn sẽ có người đủ trân trọng ta và sẽ biết ơn vì ta đã từng bản lĩnh thế nào…
Với đàn bà qua đỗ vỡ, đừng làm gì cả, cứ hãy bắt đầu lại là được. Bắt đầu cuộc sống cho chính mình, tự vuốt ve hạnh phúc của bản thân. Đừng nhìn lại, đừng cố công làm lại bất cứ điều gì đã qua. Đã đủ bản lĩnh bước ra khỏi bất hạnh thì phải can trường mà xây lại chính thế giới mà mình mong muốn. Từ tốn, từng chút một mà tạo dựng lại chính niềm vui, hạnh phúc và hy vọng của bạn thân. Đó mới là điều đàn bà từng ly hôn phải làm. Chứ không phải cứ nghĩ lại mải miết chuyện đã qua hay buồn lại một nỗi đau đã cũ.
Bao năm tháng bỏ bê chính mình? Phấn bám bụi, son phai màu đến nhường nào rồi? Giờ thì bước ra ngoài đi, dậm thêm phấn hồng, tô đỏ thêm son, kiêu hãnh với đời. Che mờ hết thảy những muộn phiền một thời, giờ chỉ trang hoàng cho đời mình những hy vọng và hạnh phúc. Đàn bà từng đi qua tổn thương vẫn luôn có thể kiêu hạnh như thế. Vì đã dám bước qua đổ vỡ, dám tìm lại chính mình tươi vui, chính là đã đủ bản lĩnh để chứng minh mình xứng đáng được hạnh phúc. Càng đi qua bất hạnh, phải càng mưu cầu hạnh phúc hơn bao giờ hết, đàn bà nhé!
Cfsmedonthan