Có những người đàn bà ly hôn chẳng cần “tốn” đàn ông để nhận ra sức hút của mình. Nếu được hỏi họ cần gì nhất, trọng điều gì nhất và muốn điều gì nhất thì câu trả lời không bao giờ là đàn ông.
Đàn bà ly hôn cần tiền và con nhất, trọng bản thân nhất và muốn hạnh phúc cùng tự do nhất. Ở những ngày không vui của đàn bà, người ta luôn nói ly hôn là lúc tàn tạ và rệu rã nhất.
Đàn bà ly hôn khi đó có lẽ đều đã bước qua tháng năm thanh xuân, dang dở với cuộc hôn nhân đổ vỡ và những đứa trẻ mất gia đình. Đứng trước ly hôn, đàn bà có bao giờ mà không hoang mang. Vì chồng con là tâm niệm cả một đời vun vén. Vì ở độ tuổi chẳng còn thanh xuân, ai cũng ngại bước đi một mình. Và vì không ai dễ dàng quen với mất mát và chia ly…
Nỗi hoang mang ấy có thể rút hết niềm vui của đàn bà trong suốt một khoảng thời gian dài. Những cành hoa một thời đẹp đẽ bỗng gục mình, ướt át trước bão giông.Có những người phụ nữ ly hôn cần rất nhiều thời gian để sắp xếp lại cuộc sống. Nhưng cũng có người rất nhanh đã đứng dậy và bước đi.
Nhưng những bước chân sau đó đều đã không còn khỏe khoắn như trước. Rồi họ lại cần thời gian để mạnh mẽ và vững vàng hơn. Nếu hỏi đàn bà mất bao lâu để bình phục sau ly hôn, thì câu trả lời thật sự không thể rõ ràng. Bước ra được đã khó, đứng dậy và bước tiếp cũng không dễ, có thể mạnh mẽ như chưa từng tổn thương lại càng không đơn giản.
Những năm tháng sau ly hôn là thời kỳ để một đóa hoa từng chết đi có thể sống lại. Như một phép nhiệm màu mà đàn bà phải tự tạo cho đời mình để đến một tháng năm nhất định, vết tích ly hôn không còn hằn trên cuộc đời của họ. Để đứng trước một người đàn bà từng bước qua đổ vỡ, chẳng ai biết họ đã dở dang một lần đò. Để đóa hoa ngày nào từng rũ rượi bung nở lần hai, khoe sắc không ngần ngại.
Những người đàn bà ly hôn xinh đẹp và hạnh phúc thường vì thế mà bất cần đàn ông. Không phải vì họ xem thường phái mạnh, mà là vì họ tin tưởng chính mình hơn bất kì ai. Khi ở những năm tháng yếu mềm nhất sau ly hôn, họ không cần người đàn ông nào để cậy dựa. Bản năng dựa dẫm của đàn bà cũng dần hao mòn đi. Để đến khi trở nên rực rỡ nhất, đàn bà khi ấy như đóa hoa không vì ai nở rộ, cũng chẳng vì ai lụi tàn. Họ chỉ vì chính mình mà cố gắng vươn lên, nỗ lực khoe sắc rực rỡ nhất.
Bởi thế, nếu được hỏi đàn bà ly hôn cần gì nhất, trọng điều gì nhất và muốn điều gì nhất thì câu trả lời không bao giờ là đàn ông. Đàn bà ly hôn cần tiền và con nhất, trọng bản thân nhất và muốn hạnh phúc cùng tự do nhất. Đàn ông khi ấy chỉ đi bên lề những mong muốn và khát khao của họ. Đàn ông tử tế thì họ quý trọng, đàn ông tệ bạc họ cũng không tiếc vứt đi, và ngay cả khi không có đàn ông họ vẫn thấy mình thật quyến rũ và xinh đẹp.
Có những người đàn bà ly hôn chẳng cần “tốn” đàn ông để nhận ra sức hút của mình. Vì bản thân họ vốn đã là đóa hoa không vì ai mà nở rộ. Vượt qua những năm tháng khổ đau để rời bỏ một người đàn ông từng chung chăn gối, thì có gì còn có thể làm đàn bà tuyệt vọng, có ai mà đàn bà không bỏ được? Chắc cũng vì thế mà đàn ông mới say mê đàn bà ly hôn, như thể chẳng bao giờ có được trọn vẹn càng không dễ dàng từ bỏ…
Medonthan