Tâm thư gửi con gái.
Hari yêu quý. ❤️❤️
Khi mẹ nói lên những điều này không phải mẹ chứng minh cho đại chúng mà mẹ chỉ muốn đó là tâm thư của mẹ gửi chính máu thịt của mình. Momy đã định đào sâu chôn chặt mọi thứ trong im lặng. Nhưng con gái à con có biết : 9 tháng 10 ngày mẹ mong ngày chào đời của con nhiều như thế nào.
- Tạm biệt anh- Người đã từng là thanh xuân của tôi
- Dù có chồng nhưng tôi sống như một người mẹ đơn thân
- Mẹ cũng muốn con có ba lắm chứ
18/5/2016 là ngày mà mẹ phải đấu tranh giành giật giữa sự sống và cái chết. Con biết không vì chuyên môn và nghiệp vụ của các bác sỹ nơi mẹ đăng kí sinh con rất kém, ngày hôm đó mẹ đã phải giành giật từng phút,từng giây, mẹ phải 1 mình đánh vật với sự sống và cái chết. Chỉ có bà ngoại và mẹ thêm một vài người khác….
Sau 1 ngày vật vã vào lúc 8:30 tối ngày hôm đó mẹ ngập tràn hạnh phúc khi nghe tiếng khóc trào đời của con .
Nhưng kể từ ngày con xuất hiện không một ngày nào nước mắt mẹ ngừng rơi. Không một ai giúp đỡ, mẹ tự chăm sóc con và bản thân mình khi bố con xa nhà. Mỗi khi thấy giấc ngủ của con là mẹ ấm lòng và cố dặn mình phải vượt qua sóng gió .
1 tháng sau mẹ băng huyết phải cấp cứu ở Bv sơn tây khi đó con đã ở nhà nhà ngoại , còn mẹ, mẹ lại 1 mình chống chọi mà xung quanh không có lấy nổi 1 người thân mang tên là người nhà . Vì mất máu ròng rã 1 tháng trời và trải qua đợt tiểu phẫu đó sức khoẻ của mẹ bị suy sụp . Ai ai nhìn cũng xót thương và đồng cảm nhưng tất cả những người mẹ nghĩ là người thân họ lại thờ ơ trước việc đó.
Sau đợt điều trị 10 ngày đó mẹ đã mất đi nguồn sữa dành riêng cho con. Mẹ có đáng làm mẹ của con không khi đến nguồn sữa dành cho con mẹ cũng không còn sau đợt điều trị dài ngày đó ? Con gái à. Mẹ không thể nào quên nổi những lần mẹ và con về nhà ngoại, vì con mẹ vẫn cố gắng từng ngày nhưng có lẽ chỉ mình mẹ cố gắng thôi chưa đủ.
Mẹ không thể quên nổi sự việc diễn ra vào ngày 18/10/2016 ngày mà mẹ quyết định mọi thứ. Mẹ đã cố gắng mang con đi nhưng không được. Đã có lần Mặc cho mẹ khóc lóc van xin, mẹ không quan tâm bất cứ tổn thương nào trên cơ thể, mẹ chỉ muốn mang con đi cùng,nhưng rồi sao ?
Và mẹ ra đi .
Những ngày xa con là những ngày mẹ đau đớn tột cùng. Mẹ đã có cuộc sống trì trệ. Mẹ nhớ con, mẹ muốn đón con. Nhưng khi mẹ về thì đâu có được gặp lại con. Là họ hay là mẹ vô tình ? Người đời họ đâu phải là mẹ. Đâu có cuộc sống như mẹ để hiểu được tâm can mẹ như thế.
Hari yêu quý những ngày xa con là những ngày mẹ phải đấu tranh rất nhiều, từ nỗi khắc khoải nhớ con cho đến mọi thứ diễn ra xung quanh mẹ. Mẹ đã cố gắng ,cố gắng rất nhiều nhưng mẹ biết là đã đến lúc mẹ phải buông rồi con ạ .
Và mẹ chấp nhận điều đó sau mọi sự nỗ lực . Hari à. Miệng người đời cho rằng mẹ nhẫn tâm xấu xa , tàn nhẫn nhưng họ đâu có biết chính cha con là người tạo cho mẹ nhiều bất ngờ nhất trong cuộc đời mình .
Nhưng Sau tất cả mọi thứ Mẹ tin rằng quyết định chọn cha con trong cuộc đời không phải là sai lầm mà chính là cuộc sống đẩy mẹ ra xa hiện tại . Mẹ không phân bua, mẹ không giải thích. Mẹ chọn cho mình cuộc sống im lặng để bình thản với mọi chông gái con ạ .
Đã rất nhiều lần mẹ nghĩ quẩn vì cuộc sống quá bế tắc vì mẹ phải xa con . Nhưng bây giờ con chính là động lực sống của mẹ. Cho dù chúng ta đang không ở gần nhau nhưng mẹ vẫn luôn vì con cố gắng mà mặc kệ người đời nghĩ mẹ ra sao, mẹ không thể thay đổi được suy nghĩ của họ và không bịt miệng thiên hạ được con gái ạ.
Hari à. Có rất nhiều việc khi sống ở đời mẹ để lại và chết mẹ mang theo .
Kể từ ngày hôm nay mẹ quyết tâm đào sâu chôn chặt mọi thứ và phải thật mạnh mẽ vì con mà cố gắng.
Hari à con có hiểu không mẫu tử là bất diệt và mãi mãi.
Yêu con.❤️❤️
Cfsmedonthan