Em lấy chồng được hơn 4 tháng. Hôm cưới nhà trai không trao gì chỉ đưa phong bì 799 ngàn, không trao nhẫn dù mua rồi. Em nghĩ phong tục mỗi nơi mỗi khác nhưng sau mới biết thằng chồng khốn nạn kia mang đi cắm. Tối hôm cưới em mới phát hiện chồng em buôn đá. Cưới nhau về một tuần, anh ta chơi đề thua sạch tiền mừng cưới.
- Cưới chồng ư! Chồng chỉ có cái danh vậy thôi.
- Có lúc tôi muốn làm mẹ đơn thân khi gia đình chồng quá cay nghiệt
- Con của anh lớn lên có thương tôi hay bi kịch lại nối tiếp bi kịch
Rồi em có bầu, em ốm, em mệt, không muốn đi làm xa nhưng bố mẹ chồng cứ bắt em dẫn chồng đi vì ở nhà, anh ta phá quá. Trước khi đi, chồng chở em về nhà em. Tại nhà em, ông anh nhà bác sang đòi tiền, kêu anh ta vay lâu mà không chịu trả. Em hỏi anh ta vay làm gì, cãi qua cãi lại, anh ta đánh em sảy thai. Vì 2 nhà đều mong cháu và neo người, sợ mọi người buồn nên em giấu. Và ngay trong sáng khi vừa từ bệnh viện về thì vợ chồng em lên Hà Nội luôn.
Em lên ốm vật vã. Chồng về quê nói với 2 bên gia đình em sảy thai, Anh chồng cho 1 triệu. Bố mẹ chồng cho 2 triệu, anh ta sang nhà em mượn 5 triệu nữa. Anh ta kêu em nằm viên tốn nhiều tiền trong khi tiền đó anh ta chơi lô đề em không biết gì mãi đến sau này em mới biết. Ra Hà Nội, anh ta phá quá nên 2 vợ chồng vào Sài Gòn vì trước khi cưới em ở Sài Gòn hơn chục năm.

Công việc ổn định, những tưởng chồng sẽ ngoan ngoãn làm ăn, ai ngờ ….
Công việc ổn định, những tưởng chồng sẽ ngoan ngoãn làm ăn, ai ngờ anh ta lừa ông xe ôm em quen, mượn điện thoại ổng nhắn tin số lô thua 3 triệu rưỡi rồi bắt ông trả. Ông tiệm net em quen, anh ta cũng lừa em bệnh vay của ổng 500 ngàn. Bà chủ phòng trọ cũng bị lừa 600 ngàn. Anh ta còn vay 5 triệu, thua lô không trả được, ăn cắp laptop của phòng bên cạnh. Cuối cùng bị bà chủ phòng trọ đuổi thẳng mặc dù mới chuyển vào chỗ trọ đó được nửa tháng. Mất nửa tháng tiền nhà và 2 triệu tiền đặt cọc, nhục nhã quá, em phải mang anh ta về quê.
Giờ ở nhà, em đang mang bầu 3 tháng, mà việc gì cũng đến tay: cơm nước, bát đũa, nhà cửa…em mệt mỏi quá. Nhà ở chung, anh chồng, chị dâu, cháu, cô chồng, bố mẹ. Anh chị được bố mẹ xây nhà riêng nhưng nhà giáp nhau vẫn ăn chung. Anh chồng làm lô đề , chị dâu làm may nhưng việc nhà chị dâu không bao giờ động tay vào việc gì, chỉ giặt quần áo của bả và cháu còn chồng bả thì em làm hết. Cô chồng thì chỉ ăn và coi phim không giúp em được việc gì. Em ở cái phòng mà chỉ kê được cái giường với cái tủ cũ , nói cũng không dám nói lớn, mất tự do kinh khủng. Cháu em 3 tuổi rưỡi nhưng suốt ngày em trông, cứ há miệng ra là nó lại nói mất nết. Hôm trước em biết thằng chồng em nghiện nói với gia đình mà cả nhà thản nhiên chả quan tâm.

Em điên quá, cảm giác sức chịu đựng em đã hết, cả nhà họ ép em vào đường cùng
Em chán nản đặt vé vào Sài Gòn nhưng chuẩn bị đi thì thằng chồng nó nằm viện, em lại phải ở nhà chăm. Em chăm chồng mà như dắt chó đi dạo, hở ra nó lại trốn viện. Em vác bụng mệt nhọc đi tìm, nằm viện mà nó trốn ra mang máy tính của em đi cầm , giờ quá hạn không lấy được , rồi nó ra viện em chuẩn bị đi thì em lại bệnh. Qua nay, em khỏi thì lại ngày 2 chậu quần áo to đùng , cơm nước ,nhà cửa em mệt và nản quá anh chị chồng đi làm có cho em cái gì đâu mà cái gì cũng hành em .
Tối nay, quét sân ,lấy quần áo, cơm nước xong tắm cho cháu, nó tự lấy sữa tắm bôi vào mông nó thế là nó hét toáng lên, bà mẹ chồng từ đâu xồng xộc lên nhìn em cáu gắt, nói này nọ. Em điên quá cảm giác sức chịu đựng em đã hết, cả nhà họ ép em vào đường cùng. Em tức, đi lên phòng ngồi khóc. Em mua vé rồi, thứ 5 tuần sau em đi , sống như thế này em chết mất các mẹ ơi. Em thương con, biết là bầu bì như thế này đi là vất vả cũng chưa định hướng được gì nhưng em không còn sự lựa chọn nào khác. Em cảm thấy dù khó khăn nhưng chỉ cần thoát khỏi cuộc sống hiện tại, đời em sẽ tươi đẹp hơn. Em nói ra cho nhẹ lòng. Mong mọi người chia sẻ với em.
cfsmedonthan