Yêu nhau được 6 năm, cái ngày định mệnh biết trong mình mang thai thiên thần nhỏ, tôi hạnh phúc lắm. Lấy anh là rước luôn mẹ con về, lúc đó con cũng được 4 tháng rồi.
- Cảm ơn đời đã cho tôi 1 ân huệ để tôi biết cuộc sống còn ý nghĩa biết bao.
- Cảm ơn con đã đến bên cuộc đời mẹ
- Con của anh lớn lên có thương tôi hay bi kịch lại nối tiếp bi kịch
22 tuổi, làm mẹ đơn thân. Lấy anh một người chồng hèn hạ. Lúc tôi có bầu, không dám nói câu nào, để tôi phải gọi cho mẹ anh và bị bà chửi là đồ hư hỏng, không chịu nhận cháu, bắt phá bỏ. Còn anh, khi không nhận được sự đồng ý của gia đình, anh nghe theo gia đình, bắt tôi phá thai rồi còn đưa ra lí do vì hai đứa còn đang đi học, pha đi rồi mai này lấy nhau, sẽ có lại. Nghe như chuyện cười mọi người nhỉ
Kể từ đó, tôi ôm bụng bầu đi xin tạm mấy cửa hàng ăn, không liên lạc với ai. Còn anh vẫn đi học ở trường quân đội, thỉnh thoảng anh gọi về hỏi đã phá bỏ con chưa. Chua xót thật. Đến lúc mang bầu tháng thứ 7 thì gia đình nhà tôi biết chuyện. Bao nhiêu lời dèm pha, nghe mà nhục nhã, xấu hổ, bố mẹ mang tiếng nên bắt tôi liên lạc với người yêu để bàn chuyện cưới xin

Tôi lấy chồng là vì những người yêu thương tôi mà thôi
Tôi liên lạc với anh rồi cưới. Lúc đó tôi nghĩ cưới vì tôi không muốn bố mẹ phải mang tiếng, vì mong muốn con trai bé bỏng của tôi có cả bố cả mẹ. Tôi cưới chồng là vì những người yêu thương tôi. Nhưng mọi người biết không, cưới chồng mà tôi như một người mẹ đơn thân, lúc nào cũng chỉ có 2 mẹ con.Tôi không giống với những người vợ khác, tôi sống mà luôn có cảm giác đang sống với những con người muốn giết con mình. Còn chồng tôi ư, đi bộ đội mà còn bồ bịch ra đấy. Chồng chỉ có cái danh vậy thôi
Tôi phải chịu biết bao cay đắng, nhưng nhìn con cười là tôi lại có động lực để sống tiếp. Con tôi giờ đã được 10 tháng rồi, bé rất kháu. Đợi con cứng cáp hơn chút nữa, mẹ con tôi sẽ tách khỏi cuộc sống bí bách này. Yêu và dành những điều tốt đẹp nhất cho con
cfsmedonthan