Dạo này dưới con mắt của mọi người thì tôi là một người đàn bà đanh đá, ngoài mặt thì hiền dịu nhưng bên trong thì đầy gai góc. Nhưng đã bao giờ họ suy nghĩ hay đặt câu hỏi vì sao tôi lại trở nên như thế không hay họ chỉ nhìn bằng mắt mà không cảm nhận bằng chính con tim.
- Singlemum chưa bao giờ là bất hạnh nếu bạn biết lựa chọn
- Tôi đã làm mẹ đơn thân như thế
- Cuối cùng em cũng không thắng nổi quá khứ của anh
Phải, tôi là một cô gái yếu đuối, quá bi lụy vì tình yêu. Cả một tuổi thanh xuân đẹp nhất của con gái tôi dành cho anh, tự chôn vùi trong cuộc hôn nhân biết trước kết thúc mà vẫn lựa chọn để rồi tự mình nhận lấy đau khổ.
Làm mẹ đơn thân thì đã sao có cần phải coi thường như vậy không? Xã hội bon chen tôi tiếp xúc đủ loại người nhưng 10 người thì chỉ có 1 người tốt, nếu tôi không đanh đá thì có sống nổi với họ không. Nếu là tôi trước đây thì chỉ có im lặng mà khóc nhưng bây giờ tôi không chỉ một mình mà còn có con trai mình nữa nên tôi đã tôi luyện bản thân phải mạnh mẽ như một cây xương rồng đầy gai góc để không ai có thể làm tổn thương mẹ con tôi nữa.

Bây giờ tôi không sống 1 mình mà còn vì con trai của tôi nữa
Cuộc sống của một người mẹ đơn thân vừa khổ tâm, vừa khổ về kinh tế, mệt mỏi với cuộc sống mưu sinh gánh nặng trên vai trách nhiệm của một người vừa làm cha vừa làm mẹ. Nếu tôi suốt ngày cứ ngồi trong góc bi lụy đau khổ thì cuộc sống này ai sẽ lo cho con tôi cơm ăn áo mặc, ai sẽ kéo tôi đứng dậy ngoài chính bản thân mình ra.
Cho nên đừng hỏi vì sao tôi lại đanh đá, cũng đừng hỏi vì sao tôi lại thay đổi như vậy vì cái tôi của ngày hôm qua đã chôn vùi vào quá khứ. Tôi của bây giờ mới sống thật với chính mình.
Cfsmedonthan