Em sinh năm 1996. Em lấy chồng năm 19 tuổi, 23 tuổi sinh 2 baby, dành hết thời gian cho chồng con, và gia đình chồng.
- Ngày con sinh ra đời là ngày hạnh phúc nhất đời mẹ
- Con hãy nhớ mình nghèo thì phải nghèo cho sạch!!!!
- Mẹ đơn thân-chấp nhận số phận nhưng không chôn vùi cuộc đời mình
Tình yêu của em rất gian nan vì gia đình em không đồng ý, nhưng em vẫn quyết tâm đi đến hôn nhân. Rồi con đặt đâu bố mẹ ngồi đó, bây giờ thì cá không ăn muối cá ươn. Đến hôm nay em cảm tưởng quá mệt mỏi, người chồng để cho em dựa vào đã không còn tồn tại trong em.
Năm đầu tiên lấy nhau toàn là mầu hồng.
Năm 2 trở đi đã nhạt phai, chồng em chơi bời thuốc thang, làm ăn thất bại. Tính cách ngày một thô tục, em thì không quen nói ngọt, hễ sắng với em là em đáp trả ,em đáp trả mà không nghe lời anh ta thì anh ta thô bạo không suy nghĩ,đánh, chửi rủa xúc phạm cả gia đình em. nhưg chỉ một lát sau lại anh em ngon ngọt. Em lại càng khó chịu khi anh ta ba phải.
Và rồi tình cảm hai vợ chồng càng xa, níu kéo với nhau chỉ vì con. Cuộc cứ như vậy đã 3 tháng nay. Ngày nào cũng khó chịu về nhau. Em thây mệt mỏi quá, hai con không đỡ đần em chút nào, chỉ tại kế hoạch không chắc mà đẻ dày. Nhưg em nghĩ có con là có của, được chăm các con em vui và hạnh phúc. Nhưng khi nhìn thấy bố chúng nó không biết lo lắng cho vợ con mà lòng em đau.
Mọi người bên ngoại ai cũng ghét và chán, nói em ly hôn cho nhàn. Nhưng em thuơng các con không làm được
Nếu ly hôn em muốn nuôi hai con. Vì cho ở với người bố như vậy con cũg hỏng.
Các chị cho em hỏi, em nên làm sao??????