Mấy nay em tức mà không biết nói cùng ai. Thật không tin là trên đời này lại có con người sống giả dối như thế. Chắc em cũng chả thèm để ý đâu nếu không phải là động chạm đến con em.
- Làm mẹ đơn thân, áp lực đủ điều
- Người mình thương bằng cả sinh mệnh lại lại là người tổn thương mình nhất.
- Tài sản vô giá của mẹ chính là con
Chuyện là thế này em và hắn quen nhau gần 5 năm rùi. Hồi mới quen được gần 1 năm thì hắn bắt đầu giới thiệu em với gia đình nhưng qua điện thoại thôi. Vì nhà đó ở ngoài Quảng trị còn hắn vô kon tum làm thuê và quen em. Iu nhau hơn 1 năm gì đó, gia đình cũng hay nói chuyện với em lắm, rồi cũng bắt em xưng mẹ con này nọ, còn dục hắn cưới em đi chứ sợ em ra trường theo thằng khác. Em thì vì hồi đó còn đang học năm 3 nên không đồng ý. Với lại hắn thì công việc bấp bênh đến cái thân còn nuôi không nổi.
Đến cuối năm thì hắn chuyển về sống cùng em. Nhà đó cũng biết và không có ý kiến gì hết, bên nhà em thì không biết vì em dấu. Chuyện nghe vậy cũng chả sao khi em ra trường em đi làm và vẫn ở như vậy vì em không về nhà. Đi làm hơn 1 năm em cũng dành được ít vốn và vì đã xác định cưới với bên kia như vậy nên em có bao nhiêu vốn dồn hết cho hắn mở cái xưởng. Em cũng nghỉ làm luôn để lo cho cái xưởng đó. Sau khi cái xưởng làm ăn được thì lúc đó chuyện mới xảy ra.
Gia đình đó bắt đầu phản đối vì kêu em bị tật, lấy em về thì xấu hổ với họ hàng và làng xóm. Hắn thì vẫn cứ xin này nọ nhưng bà đó chửi kêu nuôi em ăn học này nọ, nói em ăn bám đủ thứ mà thực ra bao năm yêu nhau và từ khi hắn về ở với em thì 1 tay em lo hết. Chưa bao giờ em cầm 1 đồng nào của hắn. Em ức câu này lắm, hắn cũng an ủi em này nọ đến khi mẹ hắn dọa chết từ mặt đủ thứ thì hắn cũng nói lời chia tay. Chia tay xong em mới biết mình có bầu rồi em cũng cho hắn biết, gia đình đó biết thì quay sang ép em bỏ con.
Mẹ hắn điện cho em chửi đủ thứ, kêu bà vô đưa em đi bỏ còn không thì bà lên nhà em nói chuyện cho nhà em biết. Em quyết không bỏ con nên bỏ đi nơi khác mà kon tum lại là chỗ nhà em sinh sống. Xong hắn cũng điện xin sao em không biết, mọi chuyện cũng xuôi không bắt em bỏ con nữa, kêu cho cưới với điều kiện không cho đăng ký kết hôn, không được sống chung, không được mang em về quê. Ôi em nghe mà tức điên, nên dẹp luôn, cố gắng đi làm để dành tiền nuôi con.
Còn tiền em dồn mở xưởng hắn cũng im luôn. Thôi em coi như cho nhà đó. Nhà đó thấy như vậy quay sang nói em đủ thứ, kêu ăn ở không có đức. Nói em bỏ bùa con bà chứ không sao con bà như vậy lại đi yêu em, đứa xấu gái không biết ăn nói lại còn bị tật nữa. Xong kêu em hỗn này nọ mà từ khi em gặp bà hay về ra mắt nhà đó em chưa biết cái từ nói láo là gì luôn á. Xong quay sang nói em lừa con bà kêu em đi ngủ với thằng khác có bầu giờ đổ vạ cho hắn. Thì thôi không có duyên em cũng kệ không nói gì hết.
Đến bây giờ khi em trở về nhà em và em sinh bé thì bà đó lại vô đây nhưng chỉ ở xưởng, không dám lên nhà em. Nghe bạn bè nó nói kêu em đẻ con gái giống y cha nó thì bà quay sang nói em bỏ bùa con bà, xong kêu em sống không có đức mới đẻ con gái. Con gái không có cha sau này cũng trả lên người, cũng như mẹ nó lăng lòa không lấy được chồng, ốm đau bệnh tật. Em nghe mấy đứa bạn nói lại mà tức lộn ruột luôn. Có ai trên đời mà ác vậy không hả. Con bé nó còn nhỏ, có làm nên tội tình gì không mà bà ấy nói nó như thế chứ.
Chẳng nhẽ giờ em cho cả thiên hạ biết bộ mặt thật của gia đình đó chứ. Vì những tin nhắn chửi em và rũ bỏ ép em, bắt em phá thái, em vẫn giữ. Em chỉ muốn lặng yên mà sống cũng không được hay sao chứ
cfsmedonthan!