Hôm nay con trai đòi xem ảnh bố rồi gọi tên, mếu máo “bố ơi, bố ơi” làm em lại buồn mà muốn trải long.
Vợ chồng em có đến 7 năm yêu nhau say đắm trước khi tiến đến hôn nhân, vậy mà không thắng nổi số phận khi nên nghĩa vợ chồng. Chỉ vài ngày nữa thôi là em có thể giải thoát được cuộc hôn nhân này, sau 1 năm sống trong cảnh chung chồng với người khác.
Là vợ chính thức mà em giống như bồ nhí hơn, gần 1 năm trước em phát hiện anh ta phản bội, nhưng lúc đó đang nghỉ làm ở nhà nuôi con, nên cố chịu đựng đến khi có cơ hội. Giờ đây công việc đã ổn định, thu nhập tốt, hoàn toàn có khả năng nuôi con nên em mới đủ tự tin để làm đơn ra tòa. Vẫn kịp cho con 1 chuyến đi du lịch cùng bố mẹ, 2 vợ chồng còn kỷ niệm cuối bên nhau.
Vì vậy các mom ạ, hãy luôn tính cho mình một đường đi, để khi ly hôn mình có toàn quyền nuôi con. Con lúc nào cũng phải ở bên mẹ, em đọc thấy nhiều chị trong hội mình không được gặp con mà em thương lắm. Cảm thấy ngày đó mình đã sáng suốt vô cùng khi không để nóng giận và sĩ diện làm mù mắt, đã vượt qua được những ngày đau khổ để chuẩn bị đầy đủ các điều kiện cho ngày ra tòa.
Thanh xuân của em đã đi qua cùng bố nó, bây giờ nhìn lại chỉ ngậm ngùi mà không 1 lần hối tiếc. Giờ nghĩ về chuyện này e chẳng còn nặng nề nữa, cũng không tìm cách làm to chuyện. Em chỉ muốn cùng con lạc quan bước tiếp trên con đường mới, sống một cuộc đời thanh thản và không quan tâm đến những điều không xứng đáng
Chuyện gì rồi cũng sẽ ổn thôi. Gắng lên các chị em nhé.
Scarlett Nguyen Vu