Đêm về, lại buồn và tủi thân muốn khóc các mom ạ. Lấy nhau xấp xỉ 5 năm, thì 3 lần sẩy thai, tới lần thứ 4 mới có được đứa con. Cứ nghĩ hạnh phúc đã đến nào ngờ
- Ước gì xã hội ngoài kia không thi nhau dạy phụ nữ phải làm gì
- Mẹ yêu thế giới vì trong thế giới này có con
- Nếu một ngày ba con quay trở lại
Chừng ấy năm thằng chồng mình là kẻ chỉ biết ăn với ngủ, không đi làm kiếm tiền nuôi thân chứ chưa nói tới nuôi vợ. Tới khi có được con thì cùng lúc bố chồng bán nhà cho nó tiền, Quãng thời gian từ lúc bầu tới lúc sinh, bố mẹ mình nuôi vì mình mất việc, nuôi cả thằng chồng chỉ biết ăn với ngủ với cả bà bầu là mình.
Mình đã thấy khó chịu lắm rồi, sinh xong nó đã không phụ mình chăm con thì chớ, lại còn suốt ngày ôm máy chơi game, chuyện làm ăn thì nó đùn đẩy hết cho mình. Sinh xong bao ngày là chừng ấy ngày mình stress. Khi con 3 tháng rưỡi thì đỉnh điểm 1 ngày nọ mình điên quá đuổi nó đi, và thế là ly hôn luôn, nhanh trong vòng 1 nốt nhạc. Vấn đề chính vẫn là nó sợ mình lấy tiền của nó.
Ly hôn xong nó đã không chu cấp được xu nào thì chớ, con cũng kệ, coi như không tồn tại. Dù hàng ngày nó vẫn lê lết qua nhà con hàng xóm sát vách nhà mình, ăn nằm ngủ. Con đó chồng con lớn tướng, có cháu ngoại luôn rồi.
Giờ nó còn lập hẳn 1 trang web họ tên mình, kêu up những thứ tố cáo mình. Vừa buồn cười, vừa xót xa cho đứa con chung khi có 1 người cha như vậy, không còn từ nào để diễn tả nữa.
Nó sợ phải chu cấp cho con nên phải làm đủ mọi cách để bôi nhọ danh dự của mình, đơm đặt đủ thứ… Muốn khóc mà khóc không ra. Mệt mỏi khi phải tự bơi tự kiếm tiền nuôi con thì chớ, lại còn gặp toàn thứ gì đâu…
cfsmedonthan!