Khi mẹ viết những dòng tâm sự này ra, mẹ mong rằng sau này lớn lên khi con đã đủ khôn lớn để hiểu biết về cuộc đời con sẽ không trách cứ người mẹ này.
- Nỗi đau rồi cũng đi qua nhường lại cho nụ cười tràn ngập hạnh phúc
- Làm mẹ đã khó làm mẹ đơn thân còn khó khăn hơn
- Con chính là tình yêu của mẹ
Mẹ và ba của con đã từng yêu nhau để rồi mẹ có con. Mẹ không biết người ấy có xứng đáng để được gọi là ba của con hay không nhưng dù có như thế nào, chúng ta cũng không thể thay đổi được sự thật rằng người ấy vẫn là cha của con.
Ngày mẹ gặp ba là 1 buổi chiều mưa tầm tã ở thành phố hoa lệ, lúc đó mẹ chỉ là cô bé ngây ngô, còn ba hơn mẹ quá nhiều tuôi nên dày dạn kinh nghiệm. Mẹ bị cuốn hút bởi tài ăn nói của ba, rồi dần dần tình yêu ấy nẩy nở sâu đậm. Khi mẹ quen ba mẹ biết ba là 1 người đàn ông đã li dị. Để minh chứng cho sự độc thân, ba đưa cho mẹ coi từ giấy li hôn có chữ ký của toà. Thường thì khi li hôn người ta dễ nói xấu về người vợ hoặc chồng của mình, nhưng ba con thì không, ba chỉ nói không hợp nên chia tay, vẫn 1 mực khen người ấy tốt, chính vì vậy mẹ lại càng quý trọng ba hơn.
Một buổi chiều mưa bay nhè nhẹ ba đã tới nhà ông bà ngoại để xin phép ông bà cho ba quen mẹ, điều này cho thấy ba là người đàn ông chu đáo và có trách nhiệm.Tuy nhiên ông bà ngoại lại không chấp nhận vì 1 chút rắc rồi về vấn đề tôn giáo.Nhưng ba không hề bỏ cuộc, ba quan tâm và yêu thương mẹ nhiều hơn. Mẹ lại càng cảm thấy yên tâm hơn về tình yêu của mình. Nhưng cuộc đời lại không đơn giản con ạ.
Một buổi chiều nọ, có 1 người phụ nữ gọi Điện thoại cho mẹ, xưng là vợ của ba, mẹ nghe như tiếng sét ngang tai, mẹ gọi cho ba, ba khẳng định là đã chia tay, người phụ nữ ấy đi nước ngoài 7 năm, và bây giờ về thăm các con của người ấy mà thôi, ba lại thuyết phục mẹ bằng nhiều lý lẽ rất logic. Và tờ giấy li hôn kia chính là minh chứng. Mẹ lại tiếp tục yêu ba…như chưa có chuyện gì xảy ra. Ba nói với mẹ” bây giờ chỉ có cách duy nhất là mang thai thì bên gia đình ông bà ngoại mới chấp nhận” mẹ ngây ngô đến mức dại khờ, lúc đó tình yêu đánh mất lý trí nên mẹ chỉ biết nghe theo ba.
Ba mẹ quen nhau khoảng nửa năm thì con đến bên mẹ. Ngày đó mẹ vui lắm lắm, chẳng hề nghĩ tới việc cần cho mẹ 1 danh phận, mà lúc đó cứ nghĩ có con là sợi dây kết nối tình yêu của ba mẹ là đủ. Rồi cuộc đời lại chớ trêu thay, ba lại thủ thỉ với mẹ, thực ra ba và người phụ nữ đó tuy li hôn nhưng vẫn sống với nhau. Ba li hôn là để đi nước ngoài với người phụ nữ khác nhưng không thành công, nên họ lại trở về sống với nhau. Mẹ như chết lặng, nhưng ba thề ba chỉ yêu mẹ, lúc đó mẹ chỉ muốn chết đi cho xong.
Rồi những tháng ngày mang thai con là cả một chuỗi ngày của nước mắt và sự đau khổ. Mẹ không dám nói với ông bà ngoại, 1 mình mẹ chịu đựng tất cả. Mẹ thuê nhà ở, lâu lâu ba lại bay về thăm mẹ. Ngày đó mẹ khổ về tinh thần lẫn vật chất. Tới ngày sinh con mẹ không có gì trong tay. Ba đến với mẹ ba đã từng bị phá sản trước đó nên ba cũng không có tiền để lo cho mẹ. Rồi may sao ba đi mượn được 1 ít, còn thiếu bao nhiêu mẹ hỏi mượn bà ngoại, rồi cuối cùng mẹ cũng sanh con mạnh khoẻ. Lúc này bà ngoại đón 2 mẹ con về chăm sóc, ba lấy lý do công việc bân nên lâu lâu về thăm hai mẹ con.
Sanh con được 1 tháng mẹ nghĩ tới cách kiếm tiền nuôi con, mẹ bắt đầu tập tành kinh doanh online, Trời thương nên mẹ kiếm được số tiền ngoài mong đợi. Ba biểu mẹ làm ba không cho, ba sợ người ta cười chê( vì lúc đó ba tỏ vẻ với mọi người ba là giám đốc ), ba khoá facebook lại không cho mẹ kinh doanh. Mẹ lập facebook khác và thuyết phục ba cho mẹ làm, cuối cùng ba cũng đồng ý, mẹ lại tiếp tục kiếm tiền. Sau 6 tháng công việc ổn định, ba xin phép ông bà đón hai mẹ con về Sài Gòn. Mẹ cũng muốn rời khỏi cái xứ ấy, vì mẹ sợ thiên hạ bàn tán xôn xao.
Về Sài Gòn mẹ vẫn tiếp tục làm việc và công việc hái ra rất nhiều tiền, nhưng chính vì đồng tiền làm tan biến tình yêu của ba và mẹ. Ba giữ hết tiền, ba ôm tiền lo cho gia đình ba….mẹ sống trong đau khổ. Mẹ không muốn nói nhiều tới nỗi đau. Mẹ từng nghĩ tới việc dứt bỏ, nhưng ba thủ đoạn không dễ để cho mẹ ra đi, vì lúc đó mẹ là công cụ kiếm tiền để nuôi cả gia đình bên ấy. Ai đọc qua chưa hiểu sẽ nói mẹ ngu, nhưng mẹ vì con, vì muốn cho con có ba, rồi đau khổ mẹ cũng muốn ẵm con đi, nhưng ba bắt con lại, thì người mẹ này làm sao bỏ con lại được.
May sao tết mẹ con mình về quê ăn tết, ba cũng về theo. Ba và mẹ xích mích mẹ làm găng lên để bà ngoại biết, và sau khi bà ngoại biết ba chưa dứt khoát với ngươi phụ nữ kia, bà ngoại cấm mẹ và ba không được quay lại. Và mẹ ở lại nhà bà ngoại, ba về Sài Gòn. Mẹ không chấp nhận làm việc chung với ba nữa. Gia đình ba lúc đó như rơi vào khủng hoảng vì không biết làm gì để sống.
Và đây mới là thời gian kinh khủng của mẹ. Ba bắt đầu phá mẹ, ba sỉ nhục mẹ trên các trang mạng xã hội, ba lập facebook ảo để bôi nhọ danh dự mẹ, cay đắng nhất là ba chửi mẹ là ” con đĩ này con đĩ nọ” . Lúc này mẹ như chỉ muốn chết đi để tìm sự yên bình. Nhưng may quá ” sau cơn mưa trời lại sáng”, lúc đó mọi người lại luôn đứng về phía mẹ, và chính con là động lực cho mẹ sống tiếp. Và mẹ vẫn tiếp tục công việc, ba phá mãi cũng chán rồi thôi.
Sau khi mọi chuyện ổn, mẹ đưa con về Sài Gòn để thuận tiện cho công việc của mẹ. Lúc này ba lại tìm đến để phá mẹ. Mẹ cũng phải đối phó đủ đường. Một thời gian thì mọi chuyện cũng qua, dần dần ba xin gặp con, mẹ cho ba gặp, vì mẹ không muốn chia cắt tình cha con. Có lần ba đưa con về bên nhà ba chơi mẹ gọi Điện thoại nói đón ba làm khó dễ mẹ, và từ đó mẹ không muốn cho ba gặp con, cũng chưa 1 ngày ba có trách nhiệm với con, nên mẹ quyết định không cho ba gặp con.
Con à! Không phải mẹ ích kỷ, nhưng dần dần mẹ thấy không cần thiết để ba thăm con và con cũng chẳng thích điều này. Con ạ! làm một người mẹ đơn thân như mẹ chẳng hề dễ, mẹ phải trải qua biết bao thăng trầm của cuộc sống, mong ước duy nhất của mẹ là được sống cạnh con, nuôi dạy con nên người.
Mẹ muốn trải lòng ra vì đêm nay mẹ không ngủ được. Mẹ muốn viết để các mẹ khác đọc được biết được cuộc sống của mẹ từng đau khổ như thế nào, mà mẹ có thể vì con mà vượt qua được. Mẹ hy vọng các mẹ khác đang trong hoàn cảnh khó khăn cũng an tâm và cố gắng bước tiếp. Và bây giờ cuộc sống của mẹ ổn định, mẹ mong con luôn sống vui- khoẻ và ngoan.
Mong các mẹ trong nhóm đang gặp khó khăn hãy nhìn con của mình để vươn lên. cfsmedonthan!