Khi viết ra những dòng này em thật sự rất bế tắc, mất ngủ kể từ khi phát hiện mình đang lên chức làm mẹ. Em không biết nên gọi sự xuất hiện của con mình là món quả của ông trời ban cho hay bắt đầu một tội lỗi do chính mình gây ra. Em đang còn đi học đại học tại Sài Gòn, em phát vừa hiện mang thang hơn 1 tuần.
- Thư gửi cho con trai của mẹ
- Mọi thứ như sụp đổ khi tôi biết mình mang thai
- Em quyết tâm giữ con, làm mẹ đơn thân
Trong lúc đi học em đã đi làm thêm rất nhiều công việc, không phải vì gia đình quá khó khăn mà vì em đã tự lập ngay từ nhỏ, chỉ mới học năm đầu em đã có thể tự lo tiền nhà và tiền sinh hoạt từ chính những công việc làm thêm chân chính của mình. Em xác định là sẽ không yêu ai vì muốn xây dựng sự nghiệp, em muốn chăm lo cho cha mẹ có cuộc sống tốt hơn, đỡ vất vỡ như bây giờ, còn mình thì sao cũng được.
Và rồi tình cờ em gặp anh trong một lần làm thêm, dần dà tiếp xúc nhiều lại nảy sinh tình cảm. Qua lại với anh một thời gian em phát hiện anh đã có gia đình, đau khổ vô cùng vì đã trót yêu người không nên yêu, tội lỗi cho vợ và con anh ấy. Em cảm nhận được anh có tình cảm với mình nhưng không phải bỏ gia đình để đến bên em, và em cũng sẽ không chấp nhận điều đó. Em có trách anh đi nữa thì vô ích, điều em muốn là dừng lại mối quan hệ sai trái này. Có người vợ nào không đau khổ khi biết chồng mình phản bội, nếu chị ấy hiền thì càng tội lỗi còn nếu chị ấy dữ em không biết phải đối mặt như thế nào với tội cướp chồng, có khi đánh đổi cả danh dự của người có ăn học.
Cứ suy nghĩ là em phải dừng lại ngay, đúng là trớ trêu ngay lúc này đây thì con lại xuất hiện. Đầu em rối như tơ vò, em biết làm như thế nào? không thể nào bỏ con được. Không phải vì biết anh có vợ mà em giành giật, hạnh phúc gia đình người ta sao lại có thể giành được. Em chưa cho anh biết, nếu như anh biết em không muốn anh khó xử, anh có thể nhìn nhận hay chối bỏ nhưng điều không thể thay đổi đứa bé là con em, em sẽ giữ dù như thế nào, con em không có tội nó có quyền sinh ra. Nếu em giấu anh việc sinh ra thì rất khó, em có thể sống nghèo khổ nhưng con thì không, em chỉ cần anh giúp đỡ tài chính cho đến khi em ra trường có thể trang trải cuộc sống.
Em không thể bỏ học vì còn gánh vác cha mẹ dù họ không cần gì cả. Em không dám cho cha mẹ biết vì sợ họ sẽ suy sụp. Em không cần anh phải có trách nhiệm với con cả đời chỉ cần vượt qua lúc này là đủ, em sẽ bù đắp cho con, em không dám trách anh vì chính mình cũng có lỗi. Bây giờ em xin các chị hãy cho em một lời khuyên đúng đắn để có thể không hối hận. Cho dù phía trước là gì em vẫn sẽ mạnh mẽ đối mặt chỉ cần con em được sinh ra và em được làm mẹ.
#Gửi chị là vợ anh : chị ạ em thật sự xin lỗi chị, em không biết mình lại gây ra tội lỗi lầm này, em hứa sẽ không làm gì ảnh hưởng đến hạnh phúc của chị của cháu, em không bao giờ cướp chồng và cha của con chị, em sẽ không bao giờ xuất hiện để chị lo lắng.
#Gửi những ai có gia đình và ngoại tình : xin hãy dừng lại và nghĩ đến những người xung quanh đừng nên gieo thêm đau khổ và tội lỗi nữa.
Cfsmedonthan
Bình luận bị đóng