Đã gần 10 năm rồi kể từ ngày rời khỏi gia đình chồng, Thai mới một tuần tuổi em đã trở thành mẹ đơn thân. Trong suốt 10 năm qua em không dám quen ai vì sợ cả mình và con lại bị thêm 1 lần nữa tổn thương.
- Không có bố sao gọi là gia đình hả mẹ???
- Anh à, em đã chuẩn bị tâm lí sẵn sàng cho cuộc chia ly
- Tôi có nên đợi người chồng phụ bạc này không?
Nhưng không biết có phải do định mệnh hay do trời đày mà giờ em lại quen và có tình cảm đặc biệt với một chàng trai bằng tuổi đã ly hôn và hiện đang nuôi hai đứa con nhỏ hơn con em. Chúng em quen nhau được gần 4 năm và chỉ mới bắt đầu có tình cảm đặc biệt được hơn nửa năm nay. Vì em cảm thấy anh này thiếu nghiêm túc và chung thủy nên em thử hỏi ý anh ấy là “1 là kết hôn, 2 là chia tay” thì anh chọn kết hôn, dù em có hỏi lại cả chục lần thì anh ấy vẫn cương quyết chọn kết hôn.
Đến khi em lo đủ giấy tờ để đưa anh làm thủ tục kết hôn thì anh ấy giữ được vài ngày rồi trả lại em với lý do “em đã có con riêng”. Em có hỏi anh ấy là con riêng thực sự là lý do hay còn ý nào khác nữa không thì anh im lặng. Em thương anh vì thấy anh rất nhiệt tình với tất cả mọi người xung quanh và vì anh ất dù là đàn ông con trai nhưng chăm sóc, yêu thương và rất có trách nhiệm với con. Từ đó em mới có tình cảm và yêu thương anh ấy.

Anh yêu em nhưng anh không thương con riêng của em
Giờ đây thì kết quả em thấy ở anh ấy là yêu thương em thì thật lòng đó nhưng không nghiêm túc, không trách nhiệm với mối quan hệ với em. Và người không yêu thương con em thì sao em có thể sống chung 1 nhà với anh được, khi anh dám phát ngôn “chỉ nuôi con chung”.
Em rất nhiều lần muốn bỏ anh ấy và cũng rất đau khổ nhưng em thất bại vì em không kiên định. Bỏ anh em cứ cảm giác như người ta nghiện ma túy và đi cai nghiện vậy, khó khăn và vất vả nhiều lắm. Em mong các chị cho em lời khuyên, giúp em có thể bỏ và sớm quên đi người đàn ông đó để tập trung sống và nuôi con.
Cfsmedonthan.