Chuyện của em là thế này, em có con được 6 tháng rồi. Từ lúc biết có bầu gia đình bên người yêu em ép phá, không được họ lại dỗ dành bảo em nói với ba mẹ để người lớn nói chuyện.
- Em không muốn phải chịu tổn thương thêm 1 lần nào nữa
- Làm mẹ đơn thân thì đã sao, em sẽ sống vui vẻ và hạnh phúc
- Con anh mà, sao anh nỡ lòng chối bỏ trách nhiệm?
Sau đó họ lật mặt bảo gia đình em phải tới trực tiếp nhà họ thì họ mới nói chuyện. Đến nay họ vẫn không đả động gì cả. Còn về người yêu em thì, từ lúc biết em có bầu đến nay nó mưa nắng thất thường lắm . Lúc chu cấp lúc không. Nó ép em phải làm theo ý gia đình nó mà em không chịu. Em nghĩ ” cha mẹ sinh mình bao nhiêu năm, nay để cha mẹ vào quỳ xin gia đình nó em chịu không nổi.
Thà em sống vậy nuôi con. Rồi mới đây thôi, gia đình em đi chúc tết ông bà, mọi người cứ bàn tán chuyện của em, hỏi mẹ em nhìu thứ, rồi về mẹ em buồn. Trước đây em tính sống vậy nuôi con, qua tết em đi làm để lo cuộc sống 2 mẹ con. Em cũng hỏi ý kiến ba mẹ, mọi người đồng ý là mẹ sẽ trông bé giúp em thời gian. Mà sau khi đi chúc tết về mẹ e không chịu trông bé giúp em nữa.
Mẹ bảo con em thì e tự nuôi . Bà không trông, (giống kiểu giận em luôn í, mà lúc em có bầu đến giờ mình mẹ em lo cho em tất cả, em nghĩ chắc mẹ tự ái, muốn em cưới chồng như người ta nên ép em vậy). Mà hiện tại, em đang nợ tiền bạn bè nhiều vì trước giờ phải chạy vạy lo cho con nên nếu em không đi làm trả nợ thì 2 mẹ con chết đói ngay. Còn ba đứa trẻ thì nay muốn đón em với bé vào sống cùng còn chuyện cưới xin từ từ ổn định rồi tính.
Mọi người ạ. Em rối lắm, những gì em bị đối xử trước giờ em chưa quên, cảm giác 1 mình xách giỏ đi sinh em không bao giờ quên được, từ lúc sinh tới giờ nó vẫn chưa thấy mặt con. Giờ em phải lo đủ thứ, mà mọi thứ cứ quay lưng với em như thế này.
Em có nên quay lại cho con em có gia đình trọn vẹn ( em mà quay lại là gia đình em từ mặt em ngày và luôn). Hay là cứ sống như thế này tiếp ( nhưng chẳng còn ai giúp em nữa cả). Em phải làm sao đây ạ, em có ích kỉ quá cho bản thân không ạ??
Cfsmedonthan