Mẹ đơn thân là một câu chuyện dài của mỗi người, không ai giống ai. Nhưng cuối cùng vẫn có chung một đích đến đó là dám sống thật với hạnh phúc của chính mình.
- Mẹ đơn thân, hãy mạnh mẽ và đừng quên nhắc nhở bản thân những điều sau
- Làm mẹ đơn thân- Đó là một sự chuẩn bị có kế hoạch
- Singlemum không có gì là to tát, tủi nhục hay đáng trách.
Em hỏi tôi: Làm Mẹ đơn thân có dễ không chị?
Tôi nhìn em, hỏi ngược lại: Theo em thế nào là dễ?
– Em nghĩ nuôi con một mình sẽ rất vất vả nhưng em thấy hầu như ai bỏ chồng cũng sống tốt và đẹp hơn!
– Vậy em muốn bỏ chồng không?
– Ah không! Chỉ là em thấy và cảm nhận vậy thôi
– Uh! Thế mà chị tưởng em muốn sống tốt và đẹp theo cách này.
Tôi rất hoà đồng, nhưng không có nghĩa phải trả lời hết những câu hỏi chỉ có ý dò xét, tìm hiểu hơn là quan tâm và thấu cảm. Đối với những cảm xúc hời hợt và cách nhìn về cuộc đời còn nhiều nông cạn thì bao nhiêu cân sâu sắc đong cho đầy vào khoảng trống ấy. Khi em hỏi tôi làm Mẹ đơn thân có dễ không? Tôi hỏi ngược lại em, mà trong thâm tâm đang cố hiểu cái từ “dễ” theo nghĩa của em nó như thế nào.
Mẹ đơn thân là một câu chuyện dài của mỗi người, không ai giống ai. Nhưng cuối cùng vẫn có chung một đích đến đó là dám sống thật với hạnh phúc của chính mình. Chẳng ai trước khi làm Mẹ đơn thân mà bận tâm đến chuyện nó dễ hay khó, vì vốn dĩ đó là việc phải xảy ra như vậy. Người trong cuộc không phải muốn hay không muốn nữa mà là không thể thay làm khác đi.

Chẳng ai muốn làm mẹ đơn thân nếu như đang có 1 cuộc sống hôn nhân viên mãn
Chẳng ai chọn làm Mẹ đơn thân khi con đường tình yêu đang trải đầy hoa hồng và sống với cuộc hôn nhân đầy mỹ mãn. Mẹ đơn thân- Nói dễ chẳng dễ, nói khó chẳng khó. Quan trọng ở tinh thần và quan điểm của mỗi người, cùng với nguồn năng lượng có tích cực, dồi dào khi hướng về cuộc sống để sẵn sàng đối đầu với mọi khó khăn, thử thách mà vươn lên hay không.
Chỉ một cô gái mạnh mẽ, biết tôn trọng chính giá trị của mình, hiểu được hạnh phúc là gì mới dám vứt bỏ mọi thứ lại phía sau để bước chân vững vàng trên con đường trở về với chính mình, trở về với những giá trị thực của tình yêu và cuộc sống. Tôi đã từng chứng kiến nhiều cô gái chỉ biết quẩn quanh trong vòng tròn của cuộc hôn nhân bất hạnh mà không dám buông. Đến khi buông được, giống như tôi một thời, sẽ cảm thấy những lý do đó hết sức ngớ ngẩn:
1.Sống và hy sinh vì con, cho con có một người cha, một mái ấm:
Thử hỏi, đứa con có mong muốn Mẹ của nó vì mình mà phải hy sinh đến mất cả giá trị bản thân và cuộc đời như vậy không? Sống trong gia đình có một người cha cờ bạc, bạo lực, ngoại tình, vô trách nhiệm,… liệu đứa con sẽ học hỏi được những gì hay chỉ để cho có một người cha với xã hội? Một mái ấm có cả cha lẫn mẹ ư?
Điều đó chỉ cần thiết phải giữ lại cho con nếu nó còn đủ đầy hơi thở của yêu thương và sự trân trọng. Đứa trẻ lớn lên trong cảnh vắng cha hoặc mẹ thì thiếu thốn thật. Nhưng sẽ còn tốt hơn nếu cả tuổi thơ phải chứng kiến cảnh cha mẹ sống không hạnh phúc và chà đạp lẫn nhau.
2.Ngại dư luận xã hội, danh dự của gia đình hai bên
Dư luận là gì mà các bạn phải sợ dữ vậy? Chấp nhận mặc một cái áo vừa hôi thối, vừa bó chặt đau đớn chỉ vì xã hội cảm thấy đẹp và hài lòng thôi sao? Chẳng ai sống dùm ai một đời người đâu. Hãy tự hỏi và quan tâm đến suy nghĩ của chính mình hơn là suy nghĩ của kẻ khác đang muốn gì. Còn việc sợ danh dự gia đình hai bên bị ảnh hưởng ư? Thử hỏi bản thân mình còn không bảo vệ nổi danh dự của chính mình, để người khác chà đạp, xúc phạm thì thanh cao bảo vệ danh dự họ hàng cho ai ngắm.

Dư luận là gì mà các bạn phải sợ dữ vậy
3.Vì chìm đắm trong tình yêu ngu muội với những lời hứa hẹn sẽ thay đổi của đối phương:
Sẽ chẳng có gì nếu bạn có 2 hoặc nhiều Thanh xuân. Tôi đã từng và tôi xin khẳng định rằng, một người đàn ông, nếu sự tôn trọng tối thiểu mà anh ấy còn không dành cho bạn thì sẽ chẳng có một tình yêu hay sự thay đổi nào. Lời hứa thay đổi và thái độ thay đổi là hai điều hoàn toàn giống nhau. Đừng mụ mẫm để tự biện hộ, tự giải thích, tự mâu thuẫn để chìm đắm hết cả một thanh xuân. Bạn sinh ra không phải để bao dung cho lỗi lầm của một người đàn ông hết lần này đến lần khác, để chờ đợi người ta thay đổi và thừa nhận sự hy sinh của mình.
4.Ngại thay đổi, phó thác cho số phận:
Số phận nằm trong lòng bàn tay và cái đầu của mỗi người. Chẳng ai giúp bạn tỉnh ngộ ngoài chính mình đâu. Nếu cuộc đời đưa cho bạn một bát đất bảo bạn ăn đi, bạn cũng ăn ngoan ngoãn thì chịu rồi. Nhưng nếu bạn biết bản thân mình chỉ có thể và xứng đáng được thưởng thức những viên kẹo ngọt ngào thì khi ấy sẽ khác ngay.
5.Vì của cải, vật chất:
Có một cô em từng bảo với tôi thế này: Hắn ta không tôn trọng và hành hạ tinh thần em rất nhiều nhưng nếu em một mực đòi ly hôn hắn nói sẽ không cho em gì cả, em không cam tâm vì đằng nào cũng lỡ một đời chồng rồi, cái giá của sự mất mát đó ai đền được cho em. Tôi nói với em rằng: Hãy tự suy nghĩ, những tài sản, vật chất ấy là của ai? Nếu bản thân mình không phải là người làm ra nó thì tiếc nuối và tham lam để làm gì.
Nên nhớ, cuộc đời em mới chính là thứ quan trọng nhất, nó có giá hơn rất nhiều so với việc em phải tiếp tục chịu sự hành hạ chỉ vì hy vọng mình sẽ được một chút gì. Tài sản để mà làm gì, khi được bố thí và hưởng trong nước mắt. Vật chất quan trọng thật, nhưng nó là thứ giúp cho hạnh phúc thăng hoa chứ không phải là điều khiến mình phải hy sinh hạnh phúc để được hưởng nó.

Thà buông tay còn hơn nhẫn nhịn chẳng khác nào tự hành hạn bản thân
6.Sợ cha mẹ buồn lòng hoặc vì cha mẹ không cho phép ly hôn:
Quan điểm cá nhân, tôi luôn nghĩ cái đích cuối cùng mà cha mẹ mong muốn nhất vẫn là nhìn thấy con cái trưởng thành và sống hạnh phúc. Nhiều phụ nữ bị chồng đánh đập hoặc hành hạ về tinh thần nhưng vẫn cắn răng chịu đựng, không dám cho cha mẹ hay vì sợ buồn lòng.
Sai lầm ở chỗ luôn nói con rất ổn nhưng thật ra thì không ổn một chút nào. Đó là bạn đang tự lừa dối chính mình và lừa dối những người đã ban cho bạn sự sống với những lời cầu chúc tốt đẹp từ họ. Khi ngắm một đoá hoa, chẳng ai vui vẻ gì khi biết bên trong đã thối rữa và rỗng tếch cả.
Còn việc đã tâm sự nhưng cha mẹ không đồng ý, ấy là do bạn chưa thực sự chứng minh được bạn dám chịu trách nhiệm và sẽ sống tốt hơn với quyết định của mình mà thôi. Tóm lại, quyết định đúng đắn của bản thân mình mới là quan trọng nhất, đừng phụ thuộc, đừng đổ lỗi vì bất cứ lý do nào.
7.Vì sỹ diện, lòng kiêu hãnh của chính bản thân mình:
Điều này tôi đã từng mắc phải. Người phụ nữ nào cũng muốn thể hiện cho cả thế giới biết mình được yêu thương ra sao? Gia đình mình sống hạnh phúc thế nào? Nhưng tôi may mắn là sớm tỉnh mộng, nhận ra thứ hạnh phúc mà mình có chỉ là ảo tưởng. Như một chiếc bong bóng ngũ sắc được tô vẽ trong đớn đau chứ không phải là muôn màu tự nhiên vốn có của hạnh phúc, gia đình thực sự. Đến lúc cần tỉnh giấc thì cũng phải bật dậy thôi, sỹ diện để làm gì khi tâm luôn bất an và nụ cười thì méo mó.
8.Vì sợ:
Làm Mẹ đơn thân thì sợ nhiều lắm, sợ đủ thứ: Chăm và nuôi con một mình, sức khoẻ, công việc, tài chính,… cái gì cũng một mình tự gánh vác. Uh thì ai sợ đã không làm Mẹ đơn thân, mà làm Mẹ đơn thân thì có gì để sợ. Những cô gái dám làm chủ cuộc đời mình, không sống phụ thuộc vào đàn ông thì chẳng có thời gian nhiều để suy nghĩ về những nỗi sợ hãi ấy.
Họ sẽ là những người lắng nghe một cách rõ nhất khát khao được yêu thương, trân trọng từ tận cõi lòng; Nhìn thấy một cách rõ ràng nhất lý tưởng sống và khát vọng về một chân trời tươi mới để khẳng định giá trị; Dám mạnh mẽ đối đối diện, chấp nhận để bước qua chứ không phải là uỷ mị than khóc số phận để chấp nhận và ở lại mãi mãi với những nỗi đau, để khép lại cuộc đời một cách yếu đuối và vô nghĩa.

Mẹ đơn thân là phải yêu thương chính bản thân mình
Vì sao đa số các Mẹ đơn thân sau khi ly hôn đều xinh đẹp và sống yêu đời, hạnh phúc bên con hơn. Không phải nằm ở lý do bỏ chồng hay có chồng mà là ở việc họ đã tìm lại được chính mình, sống cuộc đời của mình một cách tự tin và xinh đẹp nhất. Người ta thường nói, có trải qua những cơn mưa mới biết yêu thêm những ngày nắng. Phụ nữ cũng thế, đã trải qua những đổ vỡ, mất mát lại càng hiểu ra đâu là giá trị đích thực của tình yêu và hạnh phúc.
Họ sẽ sống cuộc đời như những đoá hoa, tự tin vươn mình khỏi đêm tối để hưởng một cách trọn vẹn ánh sáng của niềm tin và khát vọng vào một ngày mai tươi sáng hơn. Mẹ đơn thân muốn sống hạnh phúc, thì phải biết tạm gác lại những nỗi lo, nhọc nhằn, không vương vấn quá khứ, trút bỏ mọi lỗi lầm oán trách để sống thật tốt và viên mãn với hiện tại. Khi tâm hồn bình yên, cuộc sống sẽ vì thế mà không còn sóng gió.
Hãy sống tiếp cuộc đời mình qua ánh mắt trong trẻo của con, để mỗi nụ cười lại toả sáng rạng rỡ trên môi mỗi sớm mai thức dậy. Hãy cùng con lớn lên và trải nghiệm hạnh phúc ở đời, thay vì cố gắng hy sinh một cách vô nghĩa cho một giấc mơ về tình yêu đã vỡ tan từ lâu.
Cũng đừng bao giờ khép chặt lòng mình lại, hãy nhớ rằng, nhờ có tình yêu mà thế giới trở nên tốt đẹp hơn. Cánh cửa cũ khép lại, chính là cơ hội để mở ra một chân trời mới, ấm áp và rạng ngời hơn.
Fb: Hoàng Hưng