Chào các mẹ, em quê Hà Giang năm nay 20 tuổi, lấy chồng người Hà Nội, được hơn năm, có 1 bé 7 tháng. Từ khi sinh em bé xong giữa 2 vợ chồng xảy ra rất nhiều vấn đề khiến em suy nghĩ rất nhiều, hiện tại thì tâm trạng em rối bời nên cần các mẹ tư vấn giúp ạ.
Ngoài những điểm xấu ra thì chồng em cũng có những mặt tốt như yêu vợ, thương con, và khá chung thủy. Em thich gì anh cũng mua cho, kể cả những thứ xa xỉ có giá mấy chục triệu, những món đồ hàng hiệu, em muốn làm gì anh ấy cũng ủng hộ tư vấn và giúp đỡ, em muốn đi đâu chơi cũng được, anh ấy luôn quan tâm đến làn da răng, tóc, vóc dáng, và cách ăn mặc của em. Khi em ở cữ con nhỏ anh cũng chăm sóc 2 mẹ con, ví dụ như pha sữa, thay bỉm, ru con ngủ, dỗ con khi con quấy, lau nhà, giặt đồ, thi thoảng vào bếp giúp. Có lẽ anh ấy sẽ là một anh chồng, một ông bố thật tuyệt vời và không khiến em phải suy nghĩ nếu như không có những chuyện này xảy ra .
Đầu tiên là chuyện cưới xin, khi em phát hiện bầu, em đã rất sợ sệt, không dám nói chuyện với bố mẹ bởi bố em rất nghiêm khắc và sĩ diện. anh ấy đã trấn an và nói chuyện với mẹ anh xin cho em vào nhà, rồi khi thai lớn hơn chút sẽ nói chuyện với bố mẹ em. em đồng ý, bởi em yêu anh, yêu thật nhiều, nhưng có lẽ đây la điều ngu xuẩn nhất em từng làm. Khi mới đồng ý còn chưa bước chân vào nhà đã có 1 đứa con gái nhắn tin cho em răng cô ấy la người yêu anh, cô ấy biết mình la ng đến sau và anh nói còn 1 số chuyện cần giải quyết em nên chưa công khai cô ấy. Em đã khóc cả đêm và mới sáng sớm tinh mơ em chạy sang nhà anh hỏi anh thế mà anh chẳng có lời giải thích còn chửi bới em rằng em soi, cố tình liên lạc với cô ấy, anh đưa em 2 triệu bảo đi phá thai thì đi. Khi cả hai đã bình tĩnh lại, anh nói rằng anh với cô ấy chẳng có gì, và nhắn tin chửi bới cô ấy, cô ấy cũng tìn đến nhưng anh từ chối gặp. sau này em còn phát hiện anh cũng đưa cô ấy 2 triệu. Tóm lại là anh chọn em.
Người ta bảo khi yêu thường mù quáng, chẳng sai. Quay lại chuyện cưới xin, khi thai đã lớn em đã nói chuyện với bố mẹ em nhưng anh ấy đã viện đủ lý do từ chối nói chuyện với bố mẹ em, còn mẹ anh ấy nói hồi trc hứa là không cưới nên mới cho về, bây giờ định lật lọng à ? Mà thật lòng em không được hứa gì với bà, còn chồng em thì vẫn hứa với em rằng sẽ tổ chức hoành tráng, tóm lại là em ngậm ngùi đăng ký kết hôn để kịp làm giấy khai sinh cho con mà chả có cái đám cưới nào. Sau khi em sinh con, anh ý chấp nhận lên đặt vấn đề với gia đình em nhưng không thống nhất được vấn đề nên anh đi về và tuyên bố không nhìn mặt bố mẹ vợ, và nói chuyện với em về bố mẹ vợ bằng những lời lẽ xúc phạm như thằng già, con già, xong mua quà về nhiều như vậy mà lần sau có lên kiểu gì chả vẫy đuôi, … Nói thật với các mẹ lúc nghe những câu này phát ra từ miệng chồng mình em chỉ muốn chết đi để đền tội với bố mẹ, bố mẹ em sống biết bao người phải tôn trọng cúi chào, tiền bạc thì chẳng thiếu.
Vậy mà đứa con gái như em lại để chồng mình xúc phạm như vậy. em rất đau lòng, rất căm hận nhưng chỉ nói câu ” em nói bố mẹ anh như vậy anh có cảm giác gì không ? Sống ngay giữa trung tâm văn hóa mà văn hóa lùn, vô học ” thế ma anh lao vào đánh em, túm tóc tát, gọi cả mẹ chồng sang nói em xúc phạm anh ấy, và đuổi 2 mẹ con ra khỏi nhà. Nhìn đưa con đỏ hỏn, trời mưa lạnh, em thì đang mặc đồ ngủ, tiền không 1 đồng, em ngậm ngùi cay đắng nuốt nước mắt ” xin lỗi ck, em sai rôi “, cũng từ đây bản tính vũ phu của anh bắt đầu. Vậy là xong kết thúc vụ cưới xin.
Đọc tiếp phần 2 : Có nên ly hôn chồng vũ phu ?
Bình luận bị đóng