Mình 30 tuổi, đã có 2 con, 2 vợ chồng công việc ổn định, lương khá. Chồng mình đẹp trai, khéo nói và rất đào hoa. Còn mình mặc dù 2 con nhưng do rất chú ý chăm chút bản thân nên vẫn giữ dáng giữ da, mọi người vẫn khen xinh và trẻ hơn tuổi. Mặc dù vậy không hiểu sao chồng mình lạnh nhạt không quan tâm, và mình cũng đọc được các tin nhắn tâm sự hay tán tỉnh của chồng với đồng nghiệp. VỢ CHỒNG mình hiện giờ sống cùng nhau như 2 người trọ cùng nhà ý, chồng không tâm sự gì, không bao giờ ôm hôn, từ mấy tháng nay chuyện “ấy” cũng cả tháng mới được 1 lần.
- Sao anh nhẫn tâm ruồng bỏ em và con
- Xin lỗi anh! Tôi không rộng lượng được như vậy
- Mẹ xin lỗi vì từ nay bên con sẽ thiếu đi hình bóng”Ba”
Trước đây mình sống cũng rất đau khổ, cả yêu và lấy cũng bên nhau được 10 năm rồi. Anh là người theo đuổi mình trước và yêu mình nhiều hơn, nhưng sau đó mình lại là người yêu anh nhiều hơn. Yêu 5 năm cũng cãi nhau bao lần vì mình hay bắt gặp tin nhắn kiểu bắt cá hai tay của chồng với các cô gái. Nhưng mình quá yêu nên đã tha thứ và lấy anh. Có điều trước kia, khi cưới đáng lẽ chồng mình không muốn cưới vì anh bảo không có tiền nên không muốn kết hôn, nhưng vì bố mẹ anh và bạn bè đều bảo với anh là không có ai tốt hơn mình nên anh nghe theo. Quả thật lúc cưới 2 đứa mình đã không còn nồng thắm gì, mình lúc đó rất yêu chồng nhưng anh thì bình thường, chúng mình có quan hệ trước hôn nhân.
Sau khi cưới anh lạnh nhạt ra mặt, nhẫn cưới anh không đeo ngày nào, ngày nào mình cũng nấu cơm ngon đợi anh nhưng không bao giờ anh về ăn, đêm nào cũng 4h sáng mới về nhà ( cả ngày làm đêm và ngày không làm), trước khi cưới anh vay tiền để trả tiền bên nhà mình thách cưới, sau cưới anh bảo mình trả nợ cho người ta số tiền đó mình đã trả.
Cưới xong 3 tháng thì có thai, suốt khoảng thời gian mình bầu anh không đưa đi khám thai, ốm nằm nhà anh không quan tâm, anh cũng không cần sex mặc dù là người có nhu cầu khá. Khi sinh con mình đi viện 1 mình. sinh con xong thì anh vào thăm, thấy mặt con trai không giống mình anh về bóng gió là đi thử ADN. (Đến đây mình chú thích thêm: mình yêu anh là người đầu tiên, trước đó chưa từng cầm tay bạn trai nào, dù hồi đi học nhiều người theo đuổi, nhưng vì nhà mình hoàn cảnh nên mình quyết tâm học chứ không nhận lời ai. khi đi làm cũng nhiều người hơn anh theo đuổi, nhưng bản thân mình rất nghiêm túc đã yêu 1 người thì không à ơi với ai. Thật sự đến chồng mình cũng không tin là mình chung tình như vậy.
Nên thấy con không giống anh nghĩ mình có vấn đề, cộng thêm trước đó anh đã có biểu hiện vô tâm như trên). Lúc thấy chồng mình đùa đùa nhắc lại việc thử ADN mấy lần trước mặt mọi người thì mình bảo 1 câu : “Bây giờ cho anh đi thử ADN, nếu kết quả nó không phải con anh thì chúng ta ly hôn, nếu kết quả nó LÀ CON ANH thì chúng ta cũng ly hôn” sau đó anh không bao giờ nhắc đến chuyện thử ADN nữa.
Khi con 1 tháng tuổi mình về quê ở cữ xong lên thành phố thì bất ngờ buổi sáng hôm đầu tiên ngủ dậy thấy có cô gái lạ đến nhà, chồng mình bảo cô ấy là bạn anh đến thăm con, nhưng mình thấy cô ấy không mang theo quà gì, biểu hiện không giống người đến thăm Trong lúc nói chuyện mình có đi vào toiet thì nghe thấy chồng và cô ấy ở phòng khách buôn chuyện anh trai, khi mình ra mình hỏi chuyện thì cô ấy lại giả vờ như không biết chồng mình có anh trai.
Sau đó mấy ngày anh nhắn tin bảo mình là “hai mẹ con cô đi đâu thì đi, tôi không có tiền mà lo được cho mẹ con cô”. (Lúc đó anh làm lương 6tr, thuê nhà 2tr). Mình sau đó nhanh chóng thu xếp về quê ngoại, trong người không có tiền, ngay tối đó anh nhắn tin yêu cầu ly hôn, lý do anh đưa ra: “vì anh không muốn bị ràng buộc”. Mình lúc đó còn rất yêu chồng nên không đồng ý ly hôn, sau đó mình ngọt nhạt kéo anh về với gia đình nhưng anh vẫn lạnh nhạt. sau đó còn mấy lần anh đề nghị ly hôn nữa nhưng mình đều im lặng, đến lần cuối cùng khi con 3 tuổi, anh bảo ly hôn mình đồng ý. Thì anh sau đó không bao h nhắc tới chuyện ly hôn nữa.
Tiền thì từ khi cưới đến giờ chưa bao giờ chồng mang tiền lương về cho mình, việc trong nhà lúc thì Vợ chi lúc thì chồng chi, có việc lớn cần tiền chồng đều hỏi mượn tiền mình, mình đưa cho anh mỗi lần 10 hay mấy chục triệu và không bao giờ lấy lại, nhưng mình thì chưa bao giờ hỏi anh đưa tiền cho mình tiêu bao h. Lúc mình nghỉ sinh không có lương anh để tiền ở nhà khoảng 500k đi chợ/ lần, hết anh lại đưa, có hôm nhà hết gas, hết gạo, thu tiền net, điện thoại…vv đều không đủ tiề trả, trong khi lương anh lúc đó 20tr chưa kể thu ngoài.
Bây giờ 2 con rồi lại vay ngân hàng mua nhà nên mình bảo anh là mang tiền về để tiết kiệm, để trong ngân hàng cũng được, thì anh bảo anh không có, không thích thì giải tán. Anh đổi xe máy, đổi oto liên tục còn mình có đúng 1 cái xe máy cũ tự mua từ ngày sinh con đầu.
Điện thoại hay máy tính chồng để Pass và không bao giờ cho mình động vào, vài năm mình mới xem điện thoại của anh 1 lần thì lần nào cũng bắt gặp tin nhắn à ơi của anh với các cô gái ( kiểu: “hôm nay nhà anh nấu món lưỡi heo ngon lắm, anh mang cho em nhé, mà lưỡi em chắc ngon hơn nhiều, hôm nào mình thử nhé/ hay em làm anh nhớ đến người yêu cũ …”). . Chồng mình lúc nào cũng thích đi chơi chứ không thích ở nhà, ngày nào cũng phải ra đường, luc mình sinh bé cũng không bế con mấy mà ra đường ngồi cafe.
Anh hay trách mình là không chăm chồng con cơm nước, nhưng sư thật là bao nhiêu năm mình cơm dẻo canh ngọt chồng toàn 4h sáng mới về nhà, mình ôm con chồng ôm gái rồi liên tục đòi ly hôn. Bây giờ đêm nào về nhà cũng ôm lấy điện thoại nhắn tin chat chit, thử hỏi mình có tâm trạng mà cơm dẻo canh ngọt không?
Người ta bảo đàn ông xây nhà đàn bà xây tổ ấm, nếu anh trách mình không xây tổ ấm thì sao anh không trách anh chưa xây nhà, anh có xây nhà đâu, lúc hỏi tiền anh bảo “tao éo có”. mà mình mười mấy năm nay đâu có hỏi, bây giờ 2 con rồi lại vay mua nhà mình mới hỏi lần đầu, thế mà anh bảo hỏi chồng không hỏi toàn hỏi tiền.
Trước đây mấy năm mình nản lắm, đi làm chẳng muốn về nhà, từ khi sinh bé 2 mình quyết tâm thay đổi để gia đình đầm ấm hạnh phúc, mình bỏ qua hết chuyện cũ và cố gắng nghĩ về những điều tốt của chồng, cũng chủ động khéo léo nói chuyện với anh để giải quyết mâu thuẫn gia đình và cùng nhau xây dựng. Nhưng hình như chỉ 1 mình mình cố gắng, chồng mình về nhà không nói chuyện cởi mở, không bao giờ nhìn mắt mình mà nói chuyện, không cười với mình. Mặc dù là người có nhu cầu khá nhưng gần đây chồng mình không ngủ với mình nữa.
Cảm giác khi chồng không cần đến một nhu cầu tối thiểu đó ở mình làm mình nghĩ là chồng không cần mình nên mình nản thật sự, mình đã hỏi và anh nói không có lý do gì, chỉ là tự nhiên không thích sex. Mình là người chú ý chăm sóc bản thân, mặt, da dẻ, thân hình, quần áo, tóc tai, để cố gắng luôn hấp dẫn chồng chứ mình không xuề xòa, vậy mà chẳng ăn thua.
Mình nghĩ đến việc ly hôn, để chồng mình có thể sống cùng ai đó làm anh hạnh phúc cười vui mỗi ngày, mình cũng thoải mái tâm lý có thể sống những ngày không nước mắt, không suy nghĩ linh tinh. Mình tự tin là mình có thể gặp ai đó yêu thương mình thật lòng. Mặc dù anh đối xử với mình rất tệ, mình sống rất thiếu thốn tình cảm, nhưng tuyệt nhiên chưa bao h mình ngoại tình, vì bản tính mình sống nghiêm túc không dao động trước ai, mặc dù có nhiều lúc mình cũng muốn gặp gỡ ai đó vỗ về cho khuây khỏa. Mình nghĩ mình là một người phụ nữ chung tình từ nhỏ đến h chỉ biết 1 mình anh, mình có nhan sắc, sống chân thành bạn bè đồng nghiệp quý mến tôn trọng, nhưng sao lại luôn cô đơn trong căn nhà mình, mình mệt mỏi lắm, mình sai ở đâu?
Mình nghĩ là chồng không yêu mình nữa, mình bảo nếu anh có ai rồi thì chúng ta ly hôn, thì chồng lại bảo dại gì mà bỏ vợ. Nhưng sống thế này thì đâu có hạnh phúc: VỢ CHỒNG không giao tiếp, không tình, không tiền chung, chẳng lẽ mấy chục năm nữa mình cứ phải héo mòn như vậy mà sống vì con, có ai vì con mà sống với nhau như vậy không? Chồng mình có ưu điểm là chăm sóc con và người thân nhà anh ấy rất chu đáo, với mình thỉnh thoảng hứng lên anh ấy chiều chuộng chăm sóc vài hôm, còn lại thì như trên. Mình muốn bỏ cuộc rồi, mọi người cho mình lời khuyên với!
Cfsmedonthan