Ngày mình lên xe hoa rời xa ông bà ngoại để đến với 1 gia đình mới. Làm dâu, làm vợ nhà người ta khi đó mình chỉ mới 21 tuổi. Trong xóm lúc đó mọi người bàn tán xôn xao khi mình mới 21 tuổi mà đã lấy chồng, còn bây giờ 17,18 tuổi họ đã có gia đình rồi.
- Gửi : Singlemum … Vĩ đại
- Giá như lúc này tôi có thể ôm lấy ai đó và khóc thật to
- Hạnh phúc nhất khi con cười
Cuộc sống sau những ngày làm dâu nhà người ta mình hụt hẫng và thất vọng vô cùng. Cưới về hôm nay hôm sau vàng bạc tiền cưới cũng không còn vì chồng trước của mình khi đó nợ nần do đánh đề, hẹn họ cưới xong trả mà mình có biết đâu. Bao nhiêu tiền vàng mừng cưới mình đều bán trả nợ cho chồng mình hết. Cưới xong họ có vốn làm ăn còn vợ chồng mình khi đó còn lại 2 bàn tay trắng. Mình lúc đó cũng không có việc làm ổn định. Chồng của mình khi đó làm địa chính xã, lương nhà nước thì không bao nhiêu , nhưng ăn ngoài thì cũng gọi là ” có ” nhưng chưa bao giờ mình thấy đồng lương của chồng là của mình như thế nào cả.
Cưới về gần 2 năm trời mình không thấy đồng lương chồng mình là trắng hay đen. Làm bao nhiêu đánh đề bấy nhiêu. Đến khi mình gần sinh mình còn không có tiền để mua đồ đi sinh nữa. Mẹ chồng mua cho vài cái đồ vậy là xong. Tiền đi sinh lúc đó cũng không có. Bố mẹ 2 bên cũng khó khăn. Mẹ mình khi vào viện nuôi mình sinh phải đi mượn hàng xóm 1 triệu để vào nuôi mình. Mẹ chồng vào ở vài hôm rồi thôi.Chị mình khi đó nghe mình sinh gửi về tài khoản chồng mình 1 triệu mà nghĩ sao nó cũng lấy tiêu luôn. Để đúng y 250k trả tiền taxi chở mẹ con mình về.
Con đau con ốm khi đó mình đều xin tiền mẹ mình, còn ba chồng thấy thương cho 100k thì mẹ chồng vào giựt lại bảo tiền đâu cho không không vậy. Khi đó mình ức lắm khóc ròng. Ức chế.. Cuộc sống vậy trôi qua. Bao nhiêu tật xấu của chồng khi đó mình cho qua hết. Khi mình quyết định li hôn là lúc đó mình đã chịu đựng hết sức giới hạn. Lúc nào cũng thách đố mình không giám li hôn. Li hôn xong thời gian mình cũng tính đi thêm bước nữa nhưng không thành. Không biết do số phận hay do phụ nữ mình yếu mềm nữa.
Sau khi li hôn mình vào gia lai thời gian và quen ba của con mình bây giờ. Quen được 3 tháng mình có em bé nhưng khi biết mình có em bé họ không nhận, bảo hủy. Mình không làm vậy được nên cố gắng vượt qua mọi điều tiếng của thiên hạ để sinh con ra. Thời gian mang con trong mình mình bị khủng hoảng tinh thần và áp lực rất nhiều. Đôi khi mình còn nghĩ quẩn nữa à. Nhưng thời gian dần trôi qua mọi chuyện im ắng lại. Giờ đây con mình được 27 tháng rồi. Trộm vía con ăn ngoan ngủ khỏe. Biết tự lập và ít ốm vặt. Con 27 tháng mẹ cũng đã 27 tuổi. Cố gắng lên nào. Làm mẹ đơn thân không khó……..
cfsmedonthan!