Chào hội medonthan, Tôi là em gái của chị Mai Mốc, xin viết đôi dòng tâm sự. Chị tôi, sinh ra và lớn lên trong gia đình cũng bình thường. Từ nhỏ, khi cha bỏ mẹ, chị đã phải lam lũ để có tiền giúp mẹ và nuôi em. Năm 16 tuổi, chị có bạn trai, một công tử nhưng rất trầm và khó tính. Nhưng anh và chị vẫn rất hạnh phúc.
Rồi, anh đi du học chỉ cho chị một chữ “Chờ anh” và hai năm sau là “Chia tay!!!”. Phải đau biết bao, chị mới quay về cuộc sống của ngày xưa ấy. Nhưng rồi, cơn bão ập đến khi chị tròn tuổi 21- cái tuổi mơn mởn sắc xuân của người con gái. Tên Sở Khanh đểu cáng ấy đã đến, trút lên chị biết bao nhiêu đau khổ và vết cắt nơi tâm hồn kia. Người đàn ông đó ra đi, không nói lời nào khi nghe tin chị có thai. Đêm ấy, khi thằng cc ấy đang hạnh phúc bên người yêu nó, tay trong tay, đăng lên facebook với dòng chữ “perfect couple”. Thì chị tôi bị đánh tới nỗi lưng bắn máu, da thịt nào chịu nổi, trong khi đang mang thai. Trời mưa tầm tã, mưa như bão đến, chị tôi bị đuổi đi.
Tôi qùy xuống xin gđ đừng đuổi chị rồi cũng bị ăn đốp. Thấy chị lưng rỉ máu, người run, trán sốt mà đi dưới mưa, thử hỏi em nào không xót. Trong người chị lại không có đồng xu dính túi, áo mưa cũng không. Tôi chạy theo thì bị dọa là đuổi luôn nên không dám. Chỉ dám gọi bạn chị tới cứu. Ngày hôm sau, tôi tới thăm chị, nặc mùi thuốc men và đầy những tiếc nấc nghẹn lòng. Vậy mà người đàn ông đó vẫn ngang nhiên hưởng thụ. Mang thai tới tháng thứ Sáu, trong một lần sốc, chị ngất và ngã, lăn từ trên cầu thang xuống, chị mất con, như điên dại có lúc thấy chị cầm dao định đâm vào ngực, tôi hoảng hốt ôm lại nên dao trúng lưng tôi, chị không sao. Cũng may, từ đó, chị không muốn chết nữa và hứa rằng sẽ sống tốt. Thương chị, tôi không biết nên làm gì cho chị nữa đây. Xin mọi người cho lời khuyên.
cfsmedonthan
Bình luận bị đóng