Mình là 1 cô gái rất bình thường không xinh đẹp hay giỏi giang cho lắm,nhưng cách sống của mình cũng được rất nhiều người quý mến. Vậy mà tôi vừa ly hôn do cái bẫy của anh và nhân tình tạo ra.
- Phụ nữ thà gãy gánh nhưng không đau khổ
- Tôi đã từng có một gia đình hạnh phúc
- Vợ chồng xa nhau 3 tháng, anh đã làm người khác có bầu
Quen anh ấy mình đã dành trọn tình cảm cho anh , lúc nào mình cũng muốn bù đắp cho anh ấy thật nhiều tình cảm. Bởi anh ấy không còn tình thương của mẹ, mẹ anh mất từ khi anh còn nhỏ. 2 vợ chồng đến với nhau bằng đôi bàn tay trắng. Mình luôn hãnh diện vì anh là người sống rất tình cảm, chịu khó và đối xử nội ngoại , bạn bè không ai chê. Bọn mình lấy nhau thì không có con mấy lần bảo anh đi khám anh cũng không đi.
Rồi một ngày anh đi khám về với trên tay tờ giấy kết quả xét nghiệm là anh không có tinh trùng mình đã như chết đứng. Nhưng rồi cũng lấy lại tinh thần cố gắng động viên anh, những lúc anh ngủ là những lúc mình âm thầm khóc 1 mình. Từ đó anh cũng như nản lòng chạy chữa khắp nơi nhưng không có kết quả càng ngày anh càng khó tính và hay uống rượu thậm trí còn đánh và nguyền rủa mình. Còn về kinh tế thì 2 vợ chồng làm ăn không được . Nhà nội thì khó khăn làm kinh tế, vợ chồng mình vay mượn hết nhà ngoại. Làm bôn ba đủ thứ nghề mà cũng thua lỗ.
Rồi 1 ngày anh bàn với mình mình ra toà ly hôn rồi cưới lại cho có con, lúc đầu mình không chịu nhưng không hiểu tại sao sau này mình lại đồng ý. Ban đầu mình nghĩ giai toả tâm lý cho anh tập chung vào làm việc sau này trả hết nợ thì sẽ xin con nuôi. Khi ra toà mình như bị ma làm anh đọc gì mình ghi đó “tài sản chung không có, con chung không có, nợ chung không có” ghi xong mình ký xoẹt 1 cái trên đường chở mình về anh còn nói anh không lừa em đâu mà lo. Ấy vậy mà lòng người khó đoán anh ta đã qua lại với chị ta người bạn mà họ chơi với cả 2 vợ chồng .
2 con người thật ghê tởm vì mình cầm giấy ly hôn nên anh ta ra UBND của phường xin giấy chứng thực là sống độc thân. Tôi cũng không hiểu pháp luật của Việt Nam! Như thế nào mà lại cũng cấp cho anh ta tờ giấy đó rồi anh ta lên UBND phường của chỗ ta đăng ký kết hôn ở đó. Rồi họ công khai đi lại tuy gia đình nhà chồng tôi không đồng ý nhưng vì giấy trắng mực đen. Tôi không còn là vợ anh ta nữa nên tôi phải ngậm đắng nuốt cay ngậm ngùi bước ra khỏi nhà anh ta với số nợ mà vay mượn nhà ngoại tôi phải trả cho họ hàng nhà tôi . Mấy năm nay tôi làm chỉ để trả nợ còn anh ta có cuộc sống mới bên người bạn của cả hai.tôi đau xót cho số phận và vượt qua cú sốc đó tôi đã trả hết nợ và giờ cuộc sống cũng đã khá hơn xưa.
Đó là một phần rất nhỏ mình đã trải qua. Mình viết thành 1 câu chuyện thật đúc kết nói về hoàn cảnh của mình để chị em san sẻ. Giờ mình cũng không muốn đi bước nữa. Các mẹ vẫn còn may mắn là có những thiên thần bên cạnh, còn mình chỉ cần nghĩ đến đàn ông là mình ….
Cfsmedonthan