Mẹ chào con , Khoai Tây!!
Đây là cái tên cúng cơm mẹ con đặt cho con ngay từ lúc mẹ biết mẹ đã mang thai. Ba của con, người đàn ông đó, mẹ không biết phải nói làm sao nữa.. Vừa đáng thương vừa đáng giận. Mẹ bước vào cuộc sống làm mẹ đơn thân bắt đầu từ hè năm nay và lúc mẹ 24 tuổi. Cái tuổi ở đời mà người ta đã bắt đầu muốn lập gia đình, các cô gái muốn mặc áo cưới. Nhưng mẹ lại không có được diễm phúc như họ, tình yêu mẹ dành cho người đàn ông mà con nên gọi là cha đó không được trọn vẹn.
- Mẹ xin lỗi, nhưng mẹ yêu con
- Tủi thân vì không cho con được gia đình trọn vẹn
- Cám ơn bác, con “chửa hoang” nên toàn phải thế ạ
Ngay từ khi mẹ thông báo là mẹ đã mang thai con. Chỉ có một ý định duy nhất trong đầu anh ta là bỏ con đi. Mẹ năn nỉ, cầu xin mãi mới được giữ con lại. Nhưng rồi mẹ cũng giống như một món đồ quá đát, không còn sử dụng được và bị quăng đi. Giận hờn có, căm tức cũng có. Bao lần người đàn ông đó nhìn mẹ với một ánh mắt chán chường và ghét bỏ. Nhưng vì quá yêu thương, nên mẹ cố níu kéo, mặc cho những người bạn của mẹ ngăn cản. Nhưng cuối cùng kết quả đổi lại là gì. Vẫn là bao nhiêu vết thương mẹ nhận lấy từ anh ta.
Đối với anh ta, bây giờ con là trách nhiệm, là sợi dây liên kết duy nhất còn lại. Khoai tây à, mẹ xin lỗi khi không cho con một người cha tốt. Một người có thể làm chỗ dựa cho mẹ con mình suốt cuộc đời này. Mẹ cũng chưa thể nói với ông bà ngoại của con về sự có mặt của con trên thế gian này. Mẹ xin lỗi vì đã gây bao thiệt thòi cho con từ khi con còn chưa ra đời. Hiện giờ mẹ bước vào Một thành phố xa lạ và đông đúc. Nơi mà cha con cũng đang ở đây. Nhưng mà sao chứ, cha của con vẫn không chấp nhận mẹ con mình, đau đớn hơn là sau khi con ra đời, con sẽ không thấy được mặt của người đã cùng mẹ tạo ra con nữa. Khoai Tây yêu dấu của mẹ, bây giờ mẹ tuy rằng rất đau khổ nhưng cũng rất hạnh phúc đón chờ sự ra đời của con.
Mặc dù trong tay mẹ, hiện tại không có nổi một số tiền để chăm sóc cho bản thân mình đàng hoàng và không biết tương lai sau này sẽ còn bao nhiêu khó khăn nữa đang chờ đón mẹ con mình phía trước. Nhưng con à, mẹ vẫn sẽ yêu thương con, vẫn dành cho con những thứ tốt nhất để con không bị thiệt thòi với những đứa trẻ khác. Con biết không, mẹ luôn hi vọng sẽ có một ngày cha con sẽ ôm lấy mẹ con mình. Nhưng chắc đó chỉ là trong giấc mơ thôi con nhỉ.
Với tính cách thích tự do của cha con thì cho dù mẹ làm cách nào đi chăng nữa.cũng chỉ đổi lại là những giọt nước mắt rơi lặng lẽ trong đêm của mình và trái tim đầy những vết thương mà cha con đã gây ra. Hình như khoai tây của mẹ cũng hiểu được điều đó, nên khi mẹ buồn hay mẹ gặp khó khăn lúc nào con cũng không quấy , cũng làm cho mẹ dễ chịu. Mẹ yêu con nhiều lắm, Khoai Tây à. Mẹ xin lỗi, nếu sau này con có hỏi mẹ : ” cha con đâu?” Mẹ sẽ trả lời: ” Cha con đi xa mẹ con mình lắm, Khoai Tây à”.
Cfsmedonthan
Bình luận bị đóng