“ Mai đây con làm dâu của mẹ, mẹ chẳng bận lòng về quá khứ của con” – Khi Mẹ chồng là người không có điện thoại, không biết dùng facebook nhưng lại muốn tâm sự, động viên cùng các con, đặc biệt là những nhắn nhủ thật tâm đến cô con dâu từng một đời chồng.
-> Ly hôn không đáng sợ bằng việc phụ nữ có dám tìm hạnh phúc mới hay không?
Hôm nay mát trời lại là ngày nghỉ cuối tuần mình dành thời gian chia sẻ 1 chút với cả nhà. Một chặng đường bước đến Hạnh Phúc với mình gặp không ít khó khăn. Ba năm qua mình là một bà mẹ đơn thân. Cuộc sống của mình và con gái gặp không ít sóng gió trong đời nhưng đổi lại bên cạnh đó mình lại có bố mẹ đẻ, anh em bạn bẻ luôn ở cạnh san sẻ động viên nên vượt qua mọi thứ khá ổn.
Từ ngần ấy thời gian từng trải mình mất đi niềm tin vào cuộc sống,vào tình yêu. Mình dặn lòng là không bao giờ bước tiếp lần nữa. Ngày ấy gặp ai mình cũng e dè, khép nép trong các mối quan hệ, nhất là không mở lòng với bất cứ chàng trai nào hết. Vì mình nghĩ nếu không muốn mình đau khổ có lẽ nên vì con gái mà sống cho tốt.

Sau 3 năm làm mẹ đơn thân, ông trời lại se duyên kiểu gì, mình gặp được anh. Ban đầu ổng nói “Anh làm quen nhé”. Mình nói thẳng thắn: “Anh ơi, chắc anh không biết em, em là người từng có gia đình rồi anh”. Lúc ý ổng ngạc nhiên lắm luôn. Ổng lướt từng bức ảnh trong trang mạng cá nhân của mình, nhìn cứ ngớ con bé trong hình là em gái chứ không tin mình làm mẹ.
Thời gian cứ thế trôi đi, mỗi ngày ổng quan tâm mẹ con tui lắm, cứ hỏi con bé hoài. Dần dần ổng nói anh thương em, để anh gánh vác mọi thứ cùng em. Anh chấp nhận em dù em là đứa từng trải, điều anh cần là người vợ. Anh không quan tâm cái gọi là trinh tiết nữa”.

Đấy thế méo nào dần dần em bị siêu lòng mọi người ợ. Đúng hơn là ngày 30/4 mình nhận lời yêu anh ý. Sau đó, anh gọi về tâm sự với mẹ: “Mẹ ơi ! Con yêu đứa con gái cùng quê mình nhưng mà người yêu con nó từng lập gia đình rồi ………lại có 1 cô con gái nữa”. Mẹ anh ý không nói được gì luôn đấy, nghe như kiểu choáng váng luôn, chẳng hiểu sao ổng chẳng đến nỗi nào lại đi yêu đứa vậy …. Nhấn mạnh rằng cả gia đình anh, anh em họ hàng anh một mực phản đối.
Lúc ý về phần mình thấy tủi lắm, biết rằng duyên số vậy chứ là con gái mình cũng đâu muốn long đong chịu vất vả. Ai cũng có mưu cầu được hạnh phúc mà, nhất là 3 năm đi làm công ty xa nhà mình toàn một mình lủi thủi đi bộ, mặc lúc trời mưa hay nắng. Lúc nào cũng lật đà lật đật chân ướt chân ráo sợ muộn giờ làm, đường xã lại xa. Nhìn vợ chồng nhà người ta đón nhau nói chuyện, thật rớt nước mắt.
Hôm đầu tiên đi làm lúc mới li hôn, mình không có xu nào trong túi. Ngày đi mình sợ bố mẹ lo lắng nên chỉ cầm đúng tiền bắt xe ra Bắc làm, còn dư đúng 4 ngàn. Đói lắm, mưa bão chỉ ghé vào quán bên nói cô bán cho cháu cái bánh mì, cầm lên cô nói 5 nghìn, chạnh lòng đặt xuống rồi đi về, bước chừng nào tủi khóc từng đó. Cuộc đời có những lúc nó thậm tệ đến vậy, đến đêm gọi về cho cô con gái là khóc chả nói lên câu, cố gắng 3 năm cứ mỗi lần mình nhận lương đúng mồ hôi nước mắt của mình khi tiêu sài đầu tiên nghĩ ngay đến bố mẹ và con bé nên mình tiết kiệm lắm

Sau này chuyển mấy chỗ làm, trời thương thay công việc của mình lúc nào cũng được nhàn. Khi đó mình có đủ cái ăn, cái mặc nhìn lại những người công nhân dưới mình lại càng thương. Cuộc đời từng trải, mình vẫn thầm cảm ơn vì tất cả diễn ra trong đời cho mình bài học và kinh nghiệm sống, biết thương người, thương chính mình hơn, học cách vươn lên trong mọi hoàn cảnh …
Đấy, có hôm làm về mẹ chồng gọi, nói thật là run cực luôn, mình đoán là mẹ lại ngăn cản . Mẹ nói: “Con ơi mẹ suy nghĩ rồi, mẹ cũng từng làm mẹ, làm vợ nên me biết con hạnh phúc kém may mắn ấy không phải lỗi do con. Mẹ không ngăn cấm 2 đứa con yêu nhau nữa. Nếu con thật lòng yêu quý con trai mẹ thì me cũng sẽ thương con”. Mỗi cuộc trò chuyện lần nào mẹ cũng nhắc mình là phải khỏe mạnh – xinh đẹp , nhất là không được ác cảm với bản thân”. Mẹ cũng có con gái đi lấy chồng xa nên mẹ cũng sẽ thương mình. Trước sợ hãi chừng nào thì giờ mình lại thấy nhẹ lòng bấy nhiêu.

Ngày hôm nay mình sắp có cuộc sống mới, gia đình mới, rồi mình nhận được bức thư này của mẹ. Mình chỉ nói “cảm ơn mẹ bao dung thương và chấp nhận mình”. Ở thời điểm hiện tại mình thấy hạnh phúc, hi vọng sau này gia đình mình vẫn như bây giờ.
Gửi tới người sẽ là chồng của em sau này “Không dám nói chuyện xa vời, cuộc sống này không phải lúc nào cũng hoàn hảo cả nhưng hi vọng anh sẽ đứng sau làm chỗ dựa cho mẹ con em cố gắng, cho bố mẹ nội ngoại được vui . Cảm ơn anh , chồng sắp cưới của em” .
Gửi đến đắng sinh thành của con “Cảm ơn nhất vẫn là bố mẹ sinh ra con, đã bao bọc nâng đỡ con suốt 25 năm qua. Con lấy chồng rồi bố mẹ đừng có buồn nghe. Con sẽ cố gắng trọn nghĩa làm con, làm vợ“.
Fb: Trần Đan Chi