Em là mẹ đơn thân. Con em năm nay 5 tuổi và tháng 9 tới lên lớp một. Em cũng chẳng biết phải tâm sự ra sao vì bây giờ tâm trạng em đang rất hỗn loạn. Bố đứa bé chuẩn bị cưới vợ. Em tuy có con trai và con em lại còn là cháu đích tôn, bọn em yêu nhau 7 năm, không cưới, nhưng đến bây giờ em hoàn toàn không có danh phận. Em vừa đi nước ngoài được 1 năm, đi 4 tháng thì họ yêu nhau, đến bây giờ thì có thai, chắc có lẽ sắp cưới.
Giờ em không biết cảm xúc của em là tiếc nuối hay hối hận vì quyết định đi nước ngoài của mình. Thật sự em muốn con e có đầy đủ bố mẹ, nhưng anh ta thật sự tồi tệ, đến mức em phải quyết định ra đi để tìm lối thoát, một kẻ vũ phu, trăng hoa và vô tâm. Em thương con em, và thương cả bản thân em nữa. Em không muốn con mình gọi người đàn bà khác là mẹ. Vì em không ở nhà nên con em nhờ nhà nội nuôi hộ.
Giờ em phải làm thế nào? Giữa em và anh ta không bao giờ có thể quay lại. Em rất mệt mỏi. Em ích kỷ quá. Em chỉ nghĩ cho riêng bản thân mình. Nhưng lấy một người vũ phu thì thật sự em không dám. Các mẹ cho em lời khuyên được không? Hoặc tâm sự cùng em vài ba lời cũng được
cfsmedonthan