Em bé của mẹ …!
Hôm nay mẹ đã hoàn thành xong bộ hồ sơ sinh cho em ở bệnh viện rồi. Mẹ thở phào nhẹ nhõm sau bao nhiêu lần tất tả đi lại với nhiều thủ tục rườm rà của bệnh viện. Vậy là con đã lớn lên trong bụng của mẹ tới hôm nay là tròn 36 tuần tuổi rồi đấy.
- Phải làm sao đây khi chồng và gia đình chồng đều quay lưng
- Vợ cũ xin quay về, anh ta phũ phàng chia tay tôi
- Tôi có nên xin chồng tha thứ để được trở về nhà
Mẹ cảm nhận được em bé đang lớn lên dần trong bụng của mẹ qua những cú đạp, những cơn đau từ bên trong mà nhiều lúc mẹ khụy xuống ôm lấy thành giường, hay cả lúc ở tuần thứ 30 mẹ bị dị ứng nổi mẩn ra cả người phải đến gần 1 tháng mới khỏi, và còn những thay đổi lặt vặt khác nữa trên cơ thể của mẹ chắc em ở trong bụng mẹ em không biết được đâu.
Ngày đó mẹ biết tin mẹ có em bé, là những ngày tết năm của năm 2016. Lúc đó bố và mẹ chỉ mới vừa quen biết và yêu nhau một thời gian ngắn, ngày Tết đó mẹ về quê mẹ, bố về quê bố. Mẹ về quê nghỉ tết nhưng chỉ mong tới ngày ra Hà Nội để mẹ đi khám xem chắc chắn em đã đến bên mẹ thật hay chưa. Rồi bác sĩ cũng chắc chắn cho mẹ rằng em đã có mặt trong cuộc đời của mẹ. Cảm xúc lúc đó của mẹ thật lẫn lộn, vui buồn, lo lắng, hồi hộp…
Bao nhiêu suy nghĩ hiện lên trong đầu bởi mẹ chưa hề có dự tính về câu chuyện này. Mẹ làm mẹ ư ? mẹ sinh con ư ? mẹ lấy chồng ư ? Mẹ phải nói như thế nào với bà ngoại đây ???… Thật ra mẹ thấy tâm trạng không vui nhiều hơn, nhưng lúc đó, mẹ có bố con bên cạnh, bố con đã động viên, chăm sóc cho mẹ để mẹ có thể mạnh mẽ quyết định từ bỏ tất cả để giữ em lại bên mẹ. Và thật sự cho đến thời điểm này, mẹ vẫn tin rằng mẹ không có gì sai khi đang đánh đổi mọi thứ chỉ để có em sẽ tồn tại trong cuộc đời của mẹ, em bé à!
Từ khi có em, bố chuyển sang sống cùng với mẹ để chăm sóc 2 mẹ con mình, thời gian đầu mẹ cũng nghén nhiều lắm, mẹ chẳng ăn uống được gì, cũng chẳng thể đi đâu làm được gì, người mẹ như lả liệt hàng ngày, tính tình thì thay đổi mà mẹ cũng tự hỏi sao mẹ có thể như vậy??? Lúc đó, mẹ chỉ có bố con bên cạnh, mẹ đã nói chuyện với bà ngoại và bà ngoại rất bực và dận mẹ, mẹ rất buồn. Cũng rất lâu rồi mẹ và bà ngoại cũng không nói chuyện với nhau.

Đến bây giờ mẹ vẫn tin có con bên đời là điều hạnh phúc nhất
Mẹ biết mẹ đang cãi lời bà, mẹ không nghe lời bà ngoại mẹ sẽ phải đi trên một con đường mà rất rất nhiều thứ khó khăn mẹ phải tự nhận lấy. Lúc đó, mẹ nghĩ bà ở xa, bà không gần gũi để lắng nghe những tâm sự suy nghĩ của mẹ để có thể thông cảm và hiểu cho mẹ hơn. Mẹ gần như chỉ quanh quẩn ở nhà với bố con, mẹ không đi ra ngoài nhiều nữa, không liên lạc với ai nhiều nữa, người bên cạnh mẹ lúc đó để chăm sóc, yêu thương và động viên mẹ là bố con. Bố con cũng đã rất tuyệt vời mà ai nhìn vào cũng bảo mẹ vẫn may mắn vì cũng có 1 người như thế ở bên cạnh.
Thật sự lúc đó, với mẹ như thế là đủ, cuộc sống cứ êm đềm như thế trôi đi. Bố và mẹ thời gian đầu cũng có những cãi vã, những mâu thuẫn và thậm chí bố cũng đã đánh mẹ, nhưng rồi sau đó cũng dần dần thích nghi được với nhau, bởi vì chỉ nghĩ tới em bé, bố và mẹ đều nhìn lại mọi thứ bình tĩnh hơn. Nhưng rồi cuộc sống nó luôn là những điều mà không ai có thể biết trước được. Tròn 5 tháng em bé ở trong bụng mẹ thì cũng là tròn 5 tháng bố và mẹ sống cùng nhau và sống cùng em. Từ lúc đó tới bây giờ, mẹ chưa gặp lại bố con thêm 1 lần nào và cũng không muốn gặp thêm 1 lần nào.
Bố con đã lựa chọn con đường mà không cần tới mẹ con mình đi cùng. Liệu mẹ có nên níu kéo khi bố con vẫn là một người còn quá trẻ, còn quá nhiều niềm vui tham vọng mà mẹ con mình không phải là điều quan trọng không ? Cũng từ đó mẹ chọn con đường rẽ ngang với bố con, mẹ đã có những ngày tháng buồn lắm, đau lắm. Bởi người đàn ông duy nhất mà mẹ trông chờ lúc này, là chính bố của con mình cũng không ở bên mẹ thì mẹ cũng không thể ngồi đấy mà trông chờ vào ai.

Người đàn ông mẹ mẹ tin tưởng nhất không cùng mẹ bước tiếp
Rồi mẹ cũng phải suy nghĩ, trằn trọc bao đêm để mang những cái gì mẹ đang còn lại để đánh đổi lấy sức khỏe của em bé trong bụng mẹ,vì ngay từ đầu mẹ đã quyết định giữ em lại rồi mẹ phải có trách nhiệm giữ gìn cho em tới lúc em sinh ra được vui tươi khỏe mạnh như bao em bé khác..
Những gì đau buồn mẹ tạm gác lại, thời gian nó sẽ làm nguội đi tất cả, mẹ sẽ sống vui vì mẹ có em, còn nếu một ngày em muốn hỏi bố em là ai, mẹ sẽ tùy vào hoàn cảnh lúc đó để trả lời cho em biết. Nhưng mẹ tin rằng, hiện tại dù chỉ có 2 mẹ con nhưng cuộc sống của chúng ta sẽ luôn vui tươi, hạnh phúc em bé của mẹ à.
Lúc này, mẹ cũng đã tạm thời ổn định cuộc sống, mẹ đi khám hay đi đâu, mẹ đều đã có thể mỉm cười được và trả lời 1 cách mạnh mẽ khi người ta hỏi bố của con làm gì? ở đâu sao không thấy? . Rằng : “em sống 1 mình, em không cưới chồng ạ “. và đó là nhờ những lời động viên của bạn bè thân thiết, sự quan tâm giúp đỡ của những người xung quanh mẹ, mẹ cũng đã sẵn sàng tất cả để chờ mong ngày em sinh ra, mẹ đã chuẩn bị từ từ, từng thứ một cho cả mẹ và em khi 1 thân 1 mình sinh em nơi đây . Đồ đạc em phải có cái gì, chăm sóc em với những thứ gì,phải như thế nào mẹ đều đã tìm hiểu kĩ, người ta làm được mẹ cũng làm được. Em hãy cứ ngoan trong bụng mẹ đủ ngày đủ tháng rồi ra với mẹ em nhé…
Mẹ yêu em
36w, 9/9/22016
Cfsmedonthan