“Này đừng bao giờ nói với em hai từ giá như em chưa có con thêm một lần nào nữa. Anh có quyền lưạ chọn cho mình một hạnh phúc không mang tên em. Có quyền lựa chọn cho mình một cô gái một cô gái có thể yêu anh bằng tất cả trái tim và một tình yêu trọn vẹn, không phải em với một tình yêu nửa vời và trái tim dang dở.
- Mẹ nguyện đổi lấy thanh xuân để có con bên đời
- Cái giá phải trả cho một tình yêu mù quáng
- Vì sao đến bây giờ anh lại rời bỏ mẹ con em.
Em chưa bao giờ buồn khi bây giờ em không còn là sự lưạ chọn của anh. Vì thế đừng nói với em là anh khó xử. Em đang yêu chàng trai ấy bằng tất cả tình yêu mà em có cộng với tình yêu của người đàn ông đã làm tim em lỗi nhịp ngày ấy vì thế anh đừng nói với em giá như em chưa có chàng trai ấy. Nghe ghét lắm. Bởi nêú không có chàng trai ấy em sẽ chẳng còn lý do để sống hay tồn tại kiên cường như hôm nay để có thể gặp lại anh sau 6 năm như bây giờ. Tình yêu dành cho chàng trai ấy quá to lớn khiến em cảm thấy mình chẳng đủ tư cách để yêu ai. Bởi có thể nó chỉ là thực dụng.
Em chẳng buồn nhiều đâu khi những người nói thích em, yêu em quan tâm em nhưng chưa bao giờ quyết định lựa chọn em vì những nỗi niềm em mang theo trong cuộc sống đan xen đầy khó nhọc. Em cũng chẳng thể buông lơi mình trong những cảm xúc không định hình ý nghĩa ấy chỉ vì em lưng chừng yêu thương.
Hãy nhìn cuộc sống ngoài kia. Xin lỗi nhé em không nói tất cả nhưng không phải cô gái độc thân nào cũng sẽ còn trinh trắng. Không phải cô gái độc thân nào cũng có thể nuổi nổi chính bản thân mình. Huống hồ có thêm một đứa con. Nên em chưa bao giờ nghĩ mình thấp hèn hay thua kém một ai kể cả những cô gái còn son rỗi. Có chăng chỉ vì hoàn cảnh và ngịch cảnh cuộc đời em phải thế. Em cũng chưa từng ngừng cố gắng hơn bất kỳ ai để sống và chống chọi cuộc đời. Vì thế em chẳng cần phải theo đuổi bám víu lấy một ai hay đau khổ vì điều gì. Em vẫn sống đợn giản chỉ vậy thôi.
Có một số người làm được những điều to lớn hơn, họ trở nên giàu có hơn chỉ vào mặt em nói với em những lời làm em đau đớn, cho em là một kẻ bất tài. Họ khiến em rơi nước mắt không phải vì em thua kém họ không phải vì em bị tổn thương mà chỉ vì em cảm thấy mình đơn độc. Nếu chồng em còn sống biết đâu anh ấy sẽ nắm tay em lôi em đứng lên và dắt em qua những tháng ngày ấy.
Vì thế có những lúc em thấy mình cô đơn trơ trọi nhiều lúc em cũng ghét bản thân em ghét cái hoàn cảnh của mình. Ghét những người đàn ông quanh em và cả những người phụ nữ quanh họ. Có phải vì em không còn chồng nên khiến con người ta có thể nghĩ về em như một con người đàn bà dễ hư hỏng và nhiều ham muốn sẵn lòng đeo bám lấy đàn ông? Cho nên những người phụ nữ ấy ghen tuông trẻ con và thái quá.
Và em chọn cuộc sống tránh xa tất cả, em ngại giao tiếp và tránh mặt chỉ để không bị hiểu lầm, em ngại tô son hay điểm phấn mặc quần áo điệu đà để khỏi bị dèm pha. Thậm chí còn tỏ ra láo cá mạnh mẽ như một thằng đàn ông. Để khi mệt mỏi em lại chọn cà phê một mình, em chọn đi về cô đơn. Em chọn những chiều ngồi nghĩa trang thở dài thõng thượt. Phải nói đôi lúc em rất muốn sống như một người bình thường có chồng chở che có bờ vai tựa vào khi mỏi mệt có người ngồi nhìn khi em khóc thay vì cứ gắng gượng với đời nỗi niềm không ai hiểu.
Vì cuộc sống là còn rất dài nên em sẽ chờ người đàn ông ấy bước đến bên em khi yêu thương đủ đong đầy và khi người đàn ông ấy đủ nghị lực lẫn can đảm. Khi tình yêu ấy vượt qua sự ích kỷ của bản thân, khi bao dung trong anh ấy đủ nhiều để cầm tay em đi hết những tháng ngày còn lại. Và tình yêu món quà em dành cho người đàn ông ấy sẽ không tầm thường như những yêu thương đơn thuần. Một tình yêu lớn hơn cả tình yêu vì trong nó có sự biết ơn.
Có sự nhẫn nhịn của người đàn bà đi qua nhiều đắng cay, có cả sự thấu hiểu và những điều giản đơn mà em chưa thể dành cho người đàn ông đến trước. Em có niềm tin em sẽ hạnh phúc ít nhất không phải trong con mắt của mọi người thì là hạnh phúc trong chính trái tim em và em tin em sẽ tìm được hạnh phúc dù cho nó khá viển vông hay một tương lai vô thực. Với em hạnh phúc không phải là một cái gì đó không thể với tới mà đôi khi em chỉ cần cúi nhặt dưới chân mình.
P/S: Cảm xúc của cả năm cho những ngày cuối cùng…. Phũ bỏ, lạnh lùng để đôi lúc ngây thơ…. Ước muốn đôi khi cũng giản đơn mong chính ta có thể hiểu nổi mình… Điên, dại, thất thường nhưng đơn giản vì em chính là kẻ nhóm máu AB.”
Cfsmedonthan