Xã hội này còn nhiều định kiến với những người làm mẹ đơn thân. Bởi vậy họ đâu hiểu được những khó khăn, những chịu đựng mà những người phụ nữ một mình nuôi con họ phải chịu đựng
Cũng nhiều năm qua đi rồi, cũng có những lúc khó khăn đến mức muốn gục ngã, có những khi tủi thân đến phát khóc, cha mẹ chửi rủa, người tốt thì thương hại, kẻ ghen ghét rèm pha con này thế nọ thế kia…. nhưng rút cuộc thì mình vẫn dẫm đạp lên mọi thứ, vẫn sống tốt hơn hàng vạn người có chồng.
Ai bảo mẹ đơn thân là khổ, ai bảo mẹ đơn thân phải cúi đầu mà sống?! Tôi đâu có ăn cắp, ăn cướp, đâu có giết người mà phải cúi đầu, phải tội lỗi, phải xấu hổ, nhục nhã!? Tôi cũng chẳng hại ai để mà phải ăn năn tội lỗi. Vì cái quan niệm ngàn đời phụ nữ phải có chồng mới hạnh phúc, mới có chỗ nương tựa chăm sóc lúc về già ư?! SAI LẦM QUÁ SAI LẦM!!!!
Tôi vẫn luôn hạnh phúc và tự do với thiên thần nhỏ đáng yêu của mình. Tôi có thể tự chăm sóc bản thân và con trai, mua những thứ tôi thích, đi những nơi tôi muốn đến mà không phải xin phép ai, không phải lo cơm nước cho chồng, không phải nhìn sắc mặt mẹ chồng mà sống! Hạnh phúc hay khổ đau là do tự trong suy nghĩ của mình mà thôi.
Tôi có lỗi khi không cho con được một gia đình trọn vẹn ư? Không, đó không phải lỗi của tôi. Vì với tôi 1 gia đìn thực sự là phải yêu thương, chia sẻ và chung – thành, tôn trọng chứ không phải chỉ cần có đủ bố mẹ đã là gia đình. Có rất nhiều người có đủ bố mẹ lại khổ hơn là không có bố đấy thôi.
Tôi! Đang sống tốt! Dù là 1 singlemom, là 1 công nhân vs đồng lương ít ỏi nhưng đi đâu mẹ con tôi cũng có nhau, và không hận thù. Hạnh phúc, đơn giản chỉ thế thôi.
cfsmedonthan!