Em đang có ý định làm mẹ đơn thân. Sau 5 năm yêu và những chuyện đã xảy ra thì đến cuối cùng em cảm thấy mình không còn chịu đựng được nữa và chỉ muốn ở một mình. 29 tuổi và khát khao về đứa con, em thấy bình yên hơn nếu ở đó không có anh ấy.
Nếu yêu là mệt mỏi, và nếu lấy chồng là đau khổ thì thà ở một mình, thà tự đem lại hạnh phúc cho mình. Ai cũng nghĩ đến tuổi là phải lấy chồng, lấy chồng mới được cho là cuộc sống tốt, mới là không đáng thương, không lấy chồng thì bị coi là bất hạnh, là thứ bỏ đi… Điều đáng sợ là bố mẹ em cũng nghĩ như vậy. Em nghĩ mọi chuyện đơn giản và nhẹ nhàng lắm, dù mọi chuyện thế nào thì chỉ cần mình thấy vui và thoải mái là được. Mạnh miệng vậy thôi chứ điều làm em đắn đo nhất vẫn là mẹ. Em sợ mẹ sẽ không chịu nổi. Mẹ đã gần 70 tuổi, chưa một ngày nào làm mẹ vui lòng, giờ lại vậy nữa, em thấy mình không đành lòng….
Thêm nữa nếu quyết định làm mẹ đơn thân là “một mình” đúng nghĩa, vì chắc chắn sẽ chẳng bao giờ nhận được sự trợ giúp từ gia đình cả. Mẹ rất thương em, nhưng lại cũng sợ một người bố gia trưởng. Có lẽ em cần thêm thời gian để chuẩn bị cho mình cả về kinh tế và tinh thần…
Mọi chuyện rồi sẽ qua nhanh thôi đúng không ạ?
cfsmedonthan