Xin chào các mẹ, và bạn đọc. Tôi tự giới thiệu tôi là nam giới. 29 tuổi và đã kết hôn. Hiện tại tôi có một bé trai hai tuổi. Lúc đầu cũng không để ý đến hội, nhưng nhiều lúc đọc những chia sẻ của các mẹ tôi cảm thấy có rất nhiều suy nghĩ.
Hoàn cảnh của các mẹ lại trái ngược với hoàn cảnh của gia đình tôi. Vợ chồng tôi bằng tuổi nhau. Yêu nhau được 3 năm thì kết hôn. Dù cả hai cũng không chắc chắn tiến tới hôn nhân, nhưng lỡ có bầu nên chúng tôi vẫn quyết định cưới, khi cưới vợ tôi có bầu đã được 5 tháng. Sau khi cưới do điều kiện công việc, vợ tôi đi làm xa nhà 50km. Hàng tuần tôi lên thăm vợ hai lần, hết giờ làm buổi chiều tôi lên và quay lại vào sáng sớm hôm sau. Vợ tôi sinh mổ nên chăm sóc khá vất vả, một tuần liền tôi và bà nội của cháu thay nhau thức trắng đêm trên viện, trong khi đó bà ngoại của cháu và chị vợ tôi chỉ lên thăm chốc lát rồi về, cho dù nhà bà ở cách viện 500 m. Thậm chí có hôm bà bảo về lấy cơm mang lên, nhưng lúc sau lại gọi điện bảo vợ chồng tôi ăn cơm ở cantin trong viện.
Vợ tôi về nhà tôi nghỉ dưỡng được 8 tháng. Hai tháng đầu bé nhà tôi hay quấy đêm, bà nội trông cháu gầy đi trông thấy, bà chăm con dâu hết mức, đến nỗi cơm bưng lên tận phòng cả mấy tháng ở cữ, trong khi đó bà ngoại xuống thăm cháu đúng một lần là hôm vợ tôi ra viện, bà xuống và cho vợ chồng tôi 3 triệu. Vợ tôi không khéo và hay làm mất lòng người khác. Và tôi không cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con ở cô ấy. Tết năm ngoái khi vợ tôi phải đi làm, do chưa sắp xếp được chỗ ăn ở cho cả 2 mẹ con. Nên tôi phải đưa đón cô ấy về cho con bú. Có lần con ốm, cô ấy vẫn bảo phải đi làm và trốn lên bà ngoại ngủ, bà nội nói thì cô ấy bảo cô ấy phải giữ sức khỏe để lo cho công việc của cô ấy.
Khi bé được 16 tháng vợ tôi cho bé về cai sữa, từ đó đến nay bé ở cùng tôi và ông bà nội. một tuần hoặc nửa tháng cô ấy về thăm con một lần, và trước khi về, bao giờ cô ấy cũng vào nhà ngoại chơi rồi mới về với con. Cũng không có biểu hiện gì nhớ nhung hay cưng nựng con cả. Tôi luôn cảm thấy sự vô tâm và thiếu trách nhiệm của cô ấy với gia đình và con cái. Còn rất nhiều điều tôi không thể kể hết, nhưng tôi vẫn tự hỏi sao trên đời lại có người mẹ không coi con mình là tất cả như vậy. Có thể tôi viết hơi lủng củng, nhưng vẫn mong mọi người lời khuyên là làm thế nào để vợ tôi biết yêu thương chồng con hơn.
cfsmedonthan
Bình luận bị đóng