Có nhiều nguyên nhân khiến chúng tôi phải làm mẹ một mình, không ai giống ai, nhưng hầu như chúng tôi đều đã phải đấu tranh tư tưởng, khóc lóc nhiều, suy sụp nhiều trước quyết định lớn trong đời như thế.
- Vì sao phụ nữ muốn trở thành mẹ đơn thân?
- Làm mẹ đơn thân: Khóc cười với cuộc đời
- Làm bà mẹ đơn thân không có gì là không hạnh phúc…
Xã hội ngày càng tiến đến văn minh, chúng ta thường nói con người Việt Nam rất nhân văn và giàu lòng nhân ái, vậy tại sao lại cứ dùng lời lẽ ác nghiệt để giết chết tinh thần những người kém may mắn hơn mình? Tôi xin tự nhận chúng tôi là những người kém may mắn, liệu có một người phụ nữ nào lại không muốn có một gia đình vẹn toàn, một người chồng yêu vợ con hết mực, hay đơn giản chỉ là cho con mình được lớn lên trong môi trường bình thường đầy đủ cả cha lẫn mẹ?
Có nhiều nguyên nhân khiến chúng tôi phải làm mẹ một mình, không ai giống ai, nhưng hầu như chúng tôi đều đã phải đấu tranh tư tưởng, khóc lóc nhiều, suy sụp nhiều trước quyết định lớn trong đời như thế. Thời kỳ tôi mang thai là quãng thời gian đầy nước mắt, đến khi sinh cháu xong cháu lại không được gia đình nội thừa nhận, cháu thì thường ốm yếu hay bị bệnh, liệu mọi người có nghĩ tôi mong cuộc sống của tôi sẽ nhiều đau đớn như vậy không?
Khi tôi quyết định giữ cháu lại, tôi đã hứa với bản thân mình sẽ không quan tâm đến dư luận, chỉ cần tôi nuôi cháu lớn khôn thành người có ích, đóng góp cho xã hội là tôi đã mãn nguyện rồi. Suy nghĩ sâu xa hơn nếu ngày đó tôi cố tình sống chết để lấy được bố cháu thì liệu tôi có hạnh phúc? Nếu bố cháu là người tốt thì đã chẳng có kết cục chia ly như bây giờ, liệu khi lấy bố cháu rồi để đổi được cái tiếng có chồng mà tôi phải khóc thầm đằng sau cánh cửa nhà chồng sao?
Nếu như khi đó anh ta lấy tôi nhưng đi ngoại tình rồi về mắng chửi vợ con, nếu tôi nói gì thì anh ta bảo tôi lấy cô rồi cô muốn gì nữa rồi ngang nhiên qua lại với người này người kia thì cuộc sống của tôi khác nào địa ngục. Tôi có cần đánh đổi hạnh phúc thật sự của mình để lấy cái danh hão cho vừa lòng thiên hạ không?
Nhiều khi đọc báo thấy chị em phụ nữ chúng ta khổ quá, bị đánh đến tàn tạ, bị hành hạ về thể xác lẫn tinh thần hằng ngày mà vẫn cắn răng chịu đựng không dám ly hôn cũng chỉ vì sợ mang tiếng bị chồng bỏ với đời. Tại sao miệng đời lại cay nghiệt đến thế, đã bao nhiêu lời nói vô tình đẩy con người đến bước đường cùng.
Khi ai đó thiếu may mắn không có con cũng bị gọi là điếc, bị nói khéo là vô phúc, ai đó sinh con một bề toàn con gái cũng bị gọi là không biết đẻ, sau này chỉ đi xây nhà tình nghĩa cho con rể, ai không chồng mà có con bị đánh đồng hết là hư đốn, là lẳng lơ, nhân văn là ở đây sao? Nằm trong chăn mới biết chăn có rận, liệu những người đầy đủ chồng vợ, cuộc sống ưu ái đã thật sự hạnh phúc chưa, con cái họ đã ngoan hết chưa, họ sống thanh thản hết hay vẫn có những tâm sự cay đắng không dám tỏ cùng ai trong lòng?
Ai cũng nói văn hóa của Tây vô tâm vô cảm sống không tình nghĩa như ta, nhưng trong những năm tháng tôi sống ở nước ngoài không ai dè bỉu chê bai nói xấu sau lưng tôi khi biết tôi làm mẹ một mình. Họ tôn trọng quyết định của tôi, họ coi tôi cũng bình thường như người khác, thậm chí có người còn bảo tôi không dám bình luận gì về cô vì chính cuộc sống của chúng tôi vẫn còn nhiều chuyện đau đầu.
Tôi không dám vơ đũa cả nắm khi nói trong xã hội mình ai cũng cay nghiệt như vậy, cuộc sống văn minh hơn đã thay đổi quan niệm của rất nhiều người, chỉ mong mọi người hãy có cái nhìn khách quan và thông cảm hơn với chúng tôi. Người ta có câu ‘cười người hôm trước hôm sau người cười’, tôi luôn tâm niệm phải đến khi nhắm mắt xuôi tay chúng ta mới biết cuộc đời mình sướng khổ thế nào. Đừng bao giờ chỉ nhìn nhận những gì đã qua mà tự cho mình quyền đánh giá cuộc sống cũng như số phận của người khác.
Đối với những ai đang làm mẹ một mình, tôi chúc các chị luôn bản lĩnh và nghị lực đi qua những năm tháng đầu tiên đầy khó khăn. Điều quan trọng không phải là thiên hạ nói gì, quan trọng là đừng để những lời nói thiển cận đó ảnh hưởng đến tinh thần các chị. Hạnh phúc không phải là những lời khen ngợi phù du bên ngoài, không phải là chúng ta cắn răng sống khổ để đẹp lòng thiên hạ, hạnh phúc là nhìn thấy nụ cười của con thơ và đi theo cháu, nuôi dạy cháu thành người sau này.
Tôi tin vào luật nhân quả, ai sống tốt sẽ được xã hội công nhận. Sự thành công của mình và sự khôn lớn của các cháu sẽ là câu trả lời cho những ai hay đàm tiếu bây giờ.
Chúc các chị thành đạt, hạnh phúc, chúc các bé hay ăn chóng lớn và khỏe mạnh để mẹ có thể yên tâm công tác tốt, rồi nhất định hạnh phúc sẽ lại nở hoa cho những người dũng cảm như chúng ta.
Theo vnexpress