Nếu vẫn phải lựa chọn, hoặc là bỏ mầm sống của mình, hoặc là trở thành người mẹ đơn thân, tôi vẫn chọn làm mẹ đơn thân. Sự lựa chọn đó làm tâm tôi thanh thản và nhẹ nhàng. Và tôi cũng tin rằng, khi con trai tôi lớn lên, con sẽ hiểu cho sự lựa chọn đó của tôi.
- Thà làm mẹ đơn thân còn hơn chết già trong cô quạnh
- Vì đàn ông khốn nạn, phụ nữ mới làm mẹ đơn thân
- “Làm mẹ đơn thân là ích kỷ với con?”
Tôi là người phụ nữ không tán đồng với suy nghĩ “Làm mẹ đơn thân” nếu là do sự ích kỷ chỉ muốn làm mẹ mà không muốn lấy chồng. Vì trên hết, có một gia đình đủ bố và mẹ là niềm hạnh phúc của con cái. Tôi nghĩ, không người con nào muốn lớn lên với một câu hỏi “Bố mình là ai, là người như thế nào?”, và cũng không người mẹ nào muốn đối phó với con bằng những câu trả lời về người bố quanh co, không rõ.
Nhưng tôi cũng muốn hỏi các độc giả không đồng tình với quan điểm “Làm mẹ đơn thân” một điều: Nếu phải lựa chọn giữa việc phải bỏ mầm sống của mình đi với sự day dứt và ám ảnh suốt đời và việc trở thành một người mẹ đơn thân để rồi nhận lấy những ánh mắt tò mò, những điều tiếng thị phi, thì các bạn chọn thế nào? Thật khó phải không?
Tôi cũng là một người mẹ đơn thân, cho dù rằng tôi không muốn con tôi không có bố, cho dù tôi rất muốn trong giấy khai sinh của con trai mình có đầy đủ cả bố lẫn mẹ. Nhưng chính ông bà nội của con tôi lại không muốn điều đó.
Khi biết tôi và anh có con, khi anh ra sức thuyết phục để bố mẹ cho phép chúng tôi cưới nhau để con tôi có một gia đình đầy đủ cha mẹ, có một mái ấm hạnh phúc thì chính ông bà đưa tiền cho tôi bảo tôi bỏ đứa con đi. Ông bà không đồng ý tôi chỉ vì tôi làm nghề du lịch, không hợp với gia đình nhà giáo của ông bà. Vì anh là con trưởng, là trưởng họ của một dòng tộc nên ông bà lại đưa ra lý do nếu tôi lấy anh, tôi không thể lèo lái được dòng họ. Và ở quê, ông bà đã chọn được một nàng dâu như ý muốn.
Tôi từng rất ngưỡng mộ mẹ của anh vì bà là một người phụ nữ nghị lực, bà đã được lên chương trình “Người xây tổ ấm”, bà là cô giáo hai lần chiến thắng bệnh ung thư, chiến thắng số phận. Bà luôn nói về sự thiện tâm. Nhưng khi biết tôi có con, bà đã ra sức thuyết phục tôi bỏ đứa con của mình, bà khuyên tôi nhìn về một tương lai hạnh phúc với một người khác. Khi tôi không nhận đồng tiền của bố mẹ anh, ý muốn của bố mẹ anh không thành thì họ đã bắt anh rời xa tôi với sự lựa chọn: hoặc là được chăm sóc bố mẹ lúc về già, hoặc là chọn đứa con trong bụng tôi.
Bố mẹ anh đã ép được anh vì tôi biết, anh là người con hiếu thuận. Ông bà bắt anh bỏ tôi ra đi, để bắt ép tôi phải bỏ đứa con của chính mình. Lúc đó, tôi đã khủng hoảng tinh thần, đã định tìm tới cái chết, đã bần thần đứng trước cổng bệnh viện với duy nhất một suy nghĩ: bỏ con đi và chết theo con. Tôi thương con lắm. Dù con chỉ là trong trứng nước thôi, nhưng đó cũng là một sinh linh, là một con người. Ông bà nội, bố bé đã bỏ bé rồi, còn lại tôi, mẹ của của con cũng bỏ con sao. Con sẽ cô đơn lắm, sẽ hận tôi lắm.
Nhưng nếu làm một người mẹ đơn thân, thì gia đình tôi sẽ ra sao, sự nghiệp tôi sẽ ra sao? Vì bố mẹ tôi cũng là giáo viên. Đồng nghiệp, phụ huynh, học sinh sẽ nhìn bố mẹ tôi với ánh mắt thế nào? Nhưng chữ đức đã được bố mẹ tôi đưa lên hàng đầu. Trong lúc tôi tuyệt vọng nhất thì bố mẹ đã nhắn cho tôi: “Con hãy trở về đi. Đừng làm điều thất đức, đừng làm điều dại dột. Bố mẹ sẽ không bỏ con và cháu đâu”. Tin nhắn của bố mẹ đã khiến tôi hồi sinh.
Tại sao tôi phải từ bỏ đứa con của mình chỉ vì sự ích kỷ của người khác? Tôi không thể cho con một người cha nhưng tôi sẽ cho con một cuộc sống, cho con một gia đình có ông bà và người mẹ yêu thương con.
Khi đi làm giấy khai sinh cho con, tôi cũng để trống phần tên cha. Tôi đã cố gắng hết sức để có một tờ giấy khai sinh đầy đủ cha mẹ cho con, tôi không mong anh phải cưới tôi mà chỉ muốn anh ra mặt nhận con, nhưng ông bà nội bé đã nói một câu: “Điều đó là không thể, vì anh D. còn có tương lai của anh ấy”.
Vì vậy cho nên chúng tôi, những người mẹ đơn thân không hề muốn con mình không có bố. Chúng tôi không hề muốn có những ánh mắt nhìn xoi mói không thiện cảm về tờ giấy khai sinh của con mình. Chúng tôi vẫn luôn mong muốn cho con của mình sống một cuộc sống bình thường như bao trẻ em khác, mong muốn con đầy đủ, hạnh phúc. Chúng tôi cũng khát khao được làm vợ, được yêu thương lắm chứ. Nhưng chúng tôi phải lựa chọn, chúng tôi phải mạnh mẽ để bảo vệ con mình.
Các bạn ạ, nếu vẫn phải lựa chọn, hoặc là bỏ mầm sống của mình, hoặc là trở thành người mẹ đơn thân, tôi vẫn chọn làm mẹ đơn thân. Sự lựa chọn đó làm tâm tôi thanh thản và nhẹ nhàng. Và tôi cũng tin rằng, khi con trai tôi lớn lên, con sẽ hiểu cho sự lựa chọn đó của tôi.
Bình luận bị đóng